“Không, nàng không sai, đừng nghĩ nhiều” Nam Cung Sanh cất giọng cảm thán từ đằng sau Tiêu Tử Y đi tới, xuất hiện đột ngột trước mặt nàng.
Lúc này Tiêu Tử Y mới phát hiện nàng dĩ nhiên bất giác dừng bước, hơn nữa vừa rồi lời nói kia nhất định là do kìm không nổi mà buột ra khỏi miệng. Đúng thật là, nàng cũng không mong chờ ai trả lời nàng, nhưng nàng cũng không có cảm giác hoảng sợ, ngược lại nghe thấy giọng của hắn thì lòng cảm thấy yên tâm dị thường.
Nam Cung Sanh thấy Tiêu Tử Y vẫn đứng lặng nhìn mình thì cười đem chiếc bánh “sandwich” trong tay đã làm xong đưa cho nàng bảo, “Sao? Đói tới mức không nói nổi rồi à? Biết là nàng chẳng có thời gian chăm sóc đến mình, ta dựa theo nàng thích ăn kiểu đơn giản mà gia công chút, nếu không chê thì cố gắng ăn đi, ta vừa làm còn rất nóng”ư
Tiêu Tử Y cầm miếng sandwich bọc giấy kỹ càng trong tay, cảm giác ấm áp từ lòng bàn tay truyền vào tận đáy lòng. Người đàn ông này tuy cho tới giờ vẫn chưa có nói gi nhưng vẫn lúc nào cũng yên lặng quan tâm đến nàng. “Cảm ơn. Ha ha, hôm nay hình như ta vẫn cứ luôn nói hai câu này thôi”
Nam Cung Sanh cười khẽ một tiếng, nghiêng mình chặn giúp nàng cơn gió lạnh thổi tới.
Đột nhiên Tiêu Tử Y có chút xấu hổ đỏ mặt. Vừa rồi nàng đúng lúc đi tới khúc ngoặt, hiện giờ hắn lại chặn trước mặt nàng. Bóng đêm như nước, đèn đuốc mờ nhạt, thấy thế nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156831/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.