“Sách thúc thúc à…”Tiêu Trạm chớp chớp đôi mắt to tròn sáng lóng lánh kia, sau đó thì thấy rõ sự khiếp sợ trong mắt Tiêu Sách, lập tức quay đầu chạy về phía Tiêu Tử Y, vừa chạy vừa khóc bảo, “Ô ô! Bác ơi, bác à! Quả nhiên con khó coi quá hà! Ngừơi xem xem Sách thúc thúc sợ tới ngây người rồi kia kìa!”
Tiêu Tử Y dở khóc dở cười ôm Trạm Nhi vào lòng, an ủi, “Sao ngây người là thế nào, thấy con nhìn đẹp lắm mà, vì thế chắc bị chấn kinh lên mất rồi”
“Hả…Có thật không chứ?” Tiêu Trạm tách ngón tay ra lén nhìn Tiêu Tử Y.
“Thật vậy mà! Hôm nay Trạm Nhi nhìn đẹp nhất đó” Tiêu Tử Y cười híp mắt kéo tay che mặt bé ra.
“Đúng đó, đúng đó! TRạm Nhi ca ca nhìn rất đẹp đó” Hai chị em nhà họ Tô đều dắt tay nhau chạy tới, một trong hai cô bé cười hì hì nói.
“Đúng vậy đó, đúng đó! Chỉ là hơi kém hơn một chút so với chúng ta thôi” Một cô bé khác cũng nói đế vào. Cả hai đứa cũng mặc quần áo gần giống Tiêu Trạm, cùng đứng một chỗ rồi cùng nhìn nhau, nhìn giống như trẻ sinh ba vậy.
“Được rồi, các con đi nhẩm lại lời kịch đi, đến lúc đó nếu có quên thì Thuần Phong đứng bên khán đài sẽ nhắc cho. Hắn sẽ viết lời kịch chữ to lên bảng” Tiêu Tử Y vỗ vỗ mấy đứa bé xinh đẹp như hoa như ngọc, cười bảo.
“Vâng ạ!” Bọn trẻ còn đồng thanh đáp, rồi sau đó chạy ra ngoài phòng.
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156793/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.