Phong Uyển Tình đều thốt lên lời than sợ hãi, còn Tiêu Tử Y thì thật không biết nên dùng từ nào để hình dung về Thẩm Khúc Ngọc này nữa.
Tóm lại, chính là đẹp mặt. Hắn chỉ lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, thật giống như chỉ có một lại để hình dung ra hắn, làm cho người ta cảm thấy vô cùng bình tĩnh an tường. Tiêu Tử Y không biết đây có phải là bởi do ảnh hưởng chiếu xạ quan hệ hay không, nhưng mà nàng cảm giác mình như đang nhìn một mặt hồ yên tĩnh, như cảm thụ được một là gió nhẹ thổi phớt vào mặt.
Tiêu Tử Y cứ vậy mà nhìn hắn không chớp mắt, đột nhiên lại có cảm giác như biểu hiện trên khuôn mặt tuấn tú kia có vẻ giống Bồ tát ở trong miếu vậy, đều có vầng tràn từ bi như thế. Cứ vậy nhìn hắn, trong lòng hư không. Thậm chí Tiêu Tử Y cảm thấy nội tậm như được rửa sạch vậy, trở nên thư giãn.
Chỉ là Tiêu Tử Y còn phát hiện ra hai mắt Thẩm Khúc Ngọc này đang yên lặng nhìn về hướng hai nàng đang nấp, càng như biết được sự hiện hữu của các nàng vậy, làm nàng thấy chột dạ định tránh ánh mắt trong suốt kia của hắn.
Chỉ là vừa mới quay đầu đi, Tiêu Tử Y lại thấy Phong Uyển Tình đang định nhấc váy lên đi nhanh như mèo vậy, Tiêu Tử Y vội thò tay ra túm lấy váy nàng ta, hạ thấp giọng hỏi khẽ, “Cô phải đi rồi sao? Cứ thế mà đi vậy ư?”
Phong Uyển Tình dừng động tác, cụp mắt xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156759/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.