“Thật sự muốn đi ư?” Tiêu Tử Y nhấc váy lên hỏi khẽ.
“Chúng ta đều phải nhanh đến nơi đó, sao muội lại hỏi vậy ha?” Phong Uyển Tình đi trước dẫn đường, hai người lén lút cố tránh nô bộc của Thẩm gia. May mắn là tuy Tiêu Tử Y có một thân nội lực không biết dùng nhưng là do nội lực tự có, nên thị lực và thính lực đều rất tốt, rất tiện cho hai người họ lén đi xa như vậy không động tới bất cứ ai. Chẳng qua Thẩm gia này như mê cung vậy, cũng không rõ Phong Uyển Tình rốt cục là có tự tin gì mà có thể tìm được vị Thẩm Ngọc kia chứ.
“Tuy nói thế, để Diệp Tầm một mình trong phòng ta vẫn có chút lo lắng” Thực ra nàng không yên lòng chính là lừa bịp Trầm Ngọc Hàn bị lừa, các nàng trở mặt chính là leo cửa sổ chạy tới. Thật muốn xem xem lúc Trầm Ngọc Hàn phát hiện không thấy các nàng trên mặt hắn sẽ có biểu hiện gì. Tiêu Tử Y hoảng hốt báo động, kéo Phong Uyển Tình áp sát tường, lén từ từ trốn đi qua một đám phụ nữ quần áo hoa lệ.
“Công chúa Điện Hạ, các nàng ấy đang bàn luận về muội đó nha!” đợi lúc đi qua đám phụ nữ này, Phong Uyển Tình mím môi, cười híp mắt nói khẽ.
“Nếu ta không nhầm thì thực ra các nàng ấy là đang bàn luận về ngươi nhiều nhất nga!” Tiêu Tử Y trừng mắt nhìn, cũng cười híp cả mắt lại nói.
“Hả? Các nàng ấy nói cái gì thế? Nói mau ra nghe chút xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156755/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.