Với vẻ kinh ngạc của Tiêu Tử Y, trên nét mặt tuấn tú của Tiêu Cảnh Dương biểu hiện có vẻ khá bình tĩnh, cũng không thấy lời mình nói ra có chỗ nào không đúng, cứ như vậy tự nhiên nhấc chén trà lên tiếp tục uống.
“Hoàng huynh, rốt cục huynh….là có ý gì hả?” Tiêu Tử Y nhìn lại Tiêu Cảnh Dương khôi phục lại vẻ bình tĩnh như cũ hỏi mơ hồ. Nàng gần như có loại ảo giác, nghĩ tới ánh mắt sắc bén của người đàn ông này là ảo giác của nàng sao?
Tiêu Cảnh Dương nhìn nét mặt khó hiểu của Tiêu Tử Y cảm thấy có chút hối hận khi thốt ra những lời vừa rồi…hơi hơi trầm ngâm chút rồi chậm rãi nói, “Tử Y à, phụ hoàng rất sủng Tiêu Sách, muội cũng không phải không biết, hoàng huynh ta tự nhiên không muốn muội tiếp xúc nhiều với hắn làm gì”
Tiêu Tử Y nheo hai mắt lại, âm thầm nghĩ ngợi ý tứ trong lời Tiêu Cảnh Dương nói là gì, càng nghĩ lại càng thấy kinh hãi: “Hoàng huynh, chẳng nhẽ quan hệ của huynh với hắn cũng đã tới mức không thể trở về như cũ được sao?”
Tuy trên yến tiệc Hải Đường, hai người đến cả gặp mặt cũng không chịu, cố tránh đi. Nhưng ngày Tiêu Sách thuyết trình đó, nàng cũng thấy quan hệ của hai người cũng chưa tới mức căng thẳng như vậy mà.ng
Tiêu Cảnh Dương khẽ cười khổ, không ngờ Tiêu Tử Y lại lý giải ra như vậy, đơn giản cứ đâm lao lại theo lao bảo: “Lần trước ta đã làm cho phụ hoàng mất hứng một lần, mà mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156566/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.