Tiêu Tử Y ngồi xuống tảng đá lớn bên hồ nước nhìn Độc Cô Huyền một mình đứng dưới hồ nước ngập ngang đầu gối cầm lưới chơi mò cá, tự làm cho nửa người ướt như chuột lột.
“Độc Cô à, cẩn thận đừng để bị lạnh nha” Rốt cục Tiêu Tử Y nhịn không được nhíu mày nói. Tên nhóc này cũng hiếu động quá mất, nửa út rồi mà vẫn không chịu nhồi yên. Vừa rồi cậu bé lại còn muốn đi xuống cho ngập cả hai người cậu nữa, tưởng chừng như cậu chơi vậy vẫn còn chưa đủ. Tiêu Tử Y sợ quá vội vàng tóm cậu bé lên để xuống chỗ nông trong hồ. Tuy vừa rồi nàng có nói trẻ con phải tự đi thể nghiệm sự nguy hiểm nhưng cũng không phải có nghĩa là yên tâm để bé cứ thế mạo hiểm đi xuống.
Tiêu Sách vừa rồi cũng đã đi, Tiêu Tử Y nghĩ tới lúc nãy hắn nói nàng tâm cơ thâm trầm mà sắc mặt không khỏi sầm xuống. Đến hắn cũng nói nàng như vậy thì thử nghĩ xem trong cung sẽ có bao nhiêu người nói linh tinh nữa đây.
“Bác nhỏ à, Con cũng muốn chơi” Tiêu TRạm khoanh tay nét mặt khát vọng nhìn xuống Độc Cô Huyền đang chơi đùa vui vẻ dưới hồ nước.
Tiêu Tử Y mở to mắt lo lắng không hề nghĩ kỹ, không biết việc dụ dỗ Độc Cô Huyền tiến vào nhà trẻ có phải là quyết định sai lầm hay không, hay ngược lại bị cậu bé biến Trạm Nhi yêu quý của nàng thành hư hỏng đây.
“Bác nhỏ?” Tiêu Trạm thấy Tiêu Tử Y không trả lời thì quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156562/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.