“Con…con vào bằng cách nào thế?” Nhưng trước khi dụ dỗ, Tiêu Tử Y vẫn rất ngạc nhiên muốn biết Độc Cô Huyền làm cách nào mà vào trong này được. Tuy nói phòng ở đây canh giữ không chặt chẽ như cung Vị Ương, nhưng dù gì cũng có rất nhiều cấm vệ canh gác. Một đứa trẻ sao có thể đơn thuần trèo cây như vậy tiến vào được chứ? Bởi vì sau cái cây kia là một bức tường đối với một đứa trẻ quả là rất cao, chả nhẽ Độc Cô Huyền là một thiên tài võ học sao?
“Hắc hắc, nhóc ta đây có cách của chính ta mà” Độc Cô Huyền ra vẻ bí mật, có đánh chết cậu cũng không khai ra chuyện đã cầu xin thị vệ ca ca giúp cậu đặt lên trên tường, sau đó mới leo lên cây. Chắc bộ dạng của cậu là vô địch đáng yêu nên thị vệ ca ca mới có thể giúp cậu, nhưng điều ấy cậu cũng không thể nói ra, tuyệt đối chẳng cảm thấy tự hào gì.
“Ồ” Tiêu Tử Y kéo dài giọng điệu ý vị, nhưng thực ra cũng nhìn ra vài phần.
Độc Cô Huyền này, dáng người so với Nam Cung Tiêu cao hơn chút, lại khoẻ mạnh vô cùng. Mày to mắt rậm, so với Độc Cô Diệp rất giống, rõ ràng là một người thu nhỏ. Nhưng lại là một đứa trẻ miệng lưỡi dẻo quẹo và vô cùng ngây thơ. Điều này phải nói là lừa rất dễ…
Tiêu Tử Y nghĩ vậy, khoé miệng cong lên chút cười nói: “Thiếu gia Độc Cô tới đây làm gì vậy ha?”
Độc Cô Huyền bị tiếng gọi “Thiếu gia” kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156553/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.