Edit: A Tử
“Trách nhiệm ư?” Tiêu Tử Y không rõ lắm lặp lại nói.
“Đúng vậy, đây là trách nhiệm.” Tiêu Cảnh Dương khẽ cười khổ “Muội cho là tanguyện ý làm thái tử hay sao? Nếu có thể được chọn, bản thân ta tình nguyệngiống Ngũ đệ như vậy, đi xung quanh mỗi nơi một chút, cảm nhận non sông đấtnước phải tốt hơn sao. Giống như ta hiện tại, trừ khu vực săn bắn ở ngoại ô vàbiệt viện ra, thì chưa từng rời khõi khu vực hoàng cung này.”
Tiêu Tử Y im lặng không nói gì. Kiểu đầu thai không được chọn lựa như thếnày, giống như nàng bị đem tới thời đại này, ông trời có từng hỏi qua nàng cómuốn đến nơi này hay không sao. Nhưng nàng tin tưỡng, nếu cho người ta đượcphép chọn thì sẽ có rất nhiều người chọn vị trí như Tiêu Cảnh Dương.
Ngôi vị Thái tử, con của đế vương, còn có cái gì chưa đủ sao? Nói khôngchừng khi đang đi xung quanh cảm nhận non sông đất nước thì trong lòng còn nghĩchuyện sau này sẽ thay vị trí của Tiêu Cảnh Dương nữa đấy chứ!
Tiêu Cảnh Dương vừa thấy vẻ mặt của Tiêu Tử Y, thì biết trong lòng nàng đangsuy nghĩ gì. Hắn cười khẽ một tiếng nói: “Muội nhất định đang nghĩ, giang sơnnày về sau tóm lại là của ta, đi hâm mộ người khác làm gì chứ?”
Tiêu Tử Y cũng không khách khí, thành thật gật gật đầu.
Tiêu Cảnh Dương đứng dậy đi đến phía trước cửa sổ hít sâu một hơi, thảnnhiên nói: “Nhưng chuyện đi khắp nơi để cảm nhận sông nước đó, chính mình liếcmắt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-hoang-gia/3156426/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.