Hứa Thu ngừng lại một lúc, rồi nói với giọng vô cùng khát khao: “Đợi tương lai, các em lớn lên và trở thành những người lớn, có thể tự hào nói một câu rằng, lúc nhỏ tôi đã từng học ở nhà trẻ hoa hướng dương, như thế cô sẽ cảm thấy tự hào.”
“Ngớ ngẩn.”
Hứa Thu có tự hào hay không, có liên quan gì đến chúng.
Bạch Táp nói thầm một câu trong lòng, chưa nói đến việc chúng có thể đi ra khỏi đây không, ai lại ở trước mặt người ngoài nhắc đến tên nhà trẻ của mình chứ.
Nếu như có cơ hội ra ngoài, cậu bé hy vọng cái nơi tồi tàn cũ nát này biến mất mãi mãi.
Không phải tất cả đứa trẻ đều giống như Bạch Táp, phát hiện Hứa Thu không phải đến giết đám trẻ, có người phối hợp đưa ra ý kiến.
“Em đồng ý với cái tên mới này.”
Người đầu tiên lên tiếng là Hoa Lan, là một hệ thực vậy, nó nghe giới thiệu về hoa hướng dương thì rất có thiện cảm.
Nhìn vào họa tiết do Hứa Thu vẽ ra, những dây leo nhỏ của Hoa Lan bắt đầu đung đưa.
Nó cũng có hoa, nhưng mà hoa vẫn chưa nở, đổi cái tên mới, có lẽ cũng có thể giống như hoa hướng dương này, nở ra một đóa hoa to đẹp.
Hai anh em Đinh Đinh, Đông Đông thích âm u, bây giờ đều bày tỏ ý kiến phản đối: “Chúng tôi phản đối, tại sao phải hướng về mặt trời, mặt trời không tốt chút nào.”
Chúng là huyết tộc không sợ ánh sáng mặt trời, nhưng đối với chúng mà nói, ánh sáng mặt trời vẫn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-de-nhat-vu-tru/360135/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.