Là một thực vật, Hoa Lan vốn dĩ không cần ăn thứ đó, nhưng nhìn những đứa trẻ khác đều đang ăn uống vui vẻ, nó cũng không kìm được mà nếm thử.
Đầu tiên là khoai tây nghiền, thành vật của thực vật đều như nhau.
Nó cắm hai sợi dây leo mỏng của nó vào khoai tây nghiền, cục khoai tây này nhanh chóng bị nó hút lấy và biến thành một loại bột không có dinh dưỡng gì.
Hoa Lan đã rất thành thục nhặt những viên bột khoai tây màu nâu nhạt đem chôn dưới những chiếc cọc gỗ làm chất dinh dưỡng cho đất đai màu mỡ.
Vốn dĩ Hoa Lan là một cây leo quấn quanh gỗ, nó lấy một phần thân của nó ra và cắm xuống đất để uống nước ngầm, bốp một tiếng, đầu của cây leo dính đầy bùn đất được đặt lên sữa dê.
Ọc ọc ọc ọc, sữa dê xâm nhập vào cơ thể Hoa Lan dọc theo rễ cây như ống hút.
Mùi vị của sữa dê ngon hơn những gì Hoa Lan nghĩ, nó uống rất nhanh, sữa dê có màu trắng, sữa làm cho những sợi dây leo mỏng phồng lên, lộ ra một màu gần như trong suốt.
Sữa dê được vận chuyển vào các tế bào trong cơ thể Hoa Lan, một lúc sau, Nguyên Cửu trơ mắt nhìn “dây buộc tóc” màu trắng sữa xuất hiện trên mảnh gỗ tối đen.
“Ợ”
Những sợi dây leo mềm mại quấn quanh thân gỗ, tạo ra một tiếng ợ ngọt ngào.
Uống quá nhiều, bây giờ nó như say rượu rồi.
Bây giờ ngay cả Hoa Lan cũng uống cái thứ mà nhân viên chăm sóc đưa rồi! Đứa trẻ không uống, chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-de-nhat-vu-tru/277311/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.