Con đường hẹp dài ngay chính giữa, bên trái năm ô, bên phải năm ô, những ô nhỏ này liền kề nhau, kết nối mật thiết với nhau, phía cuối chính là tường ngoài, không chừa ra một khe hở nào hết, trái phải đối xứng thành hàng chữ nhất chỉnh tề, khá là thân thiện với người mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế.
Mười đứa trẻ trông khá ngoan ngoãn ở trong ô thuộc về chúng, ngay khi Hứa Thu lộ mặt đều đồng loạt nhìn về phía cô.
Không gian sau cánh cửa đại khái chỉ có chưa đến hai mươi mét vuông, một con đường liếc mắt đã có thể nhìn thấy tận cùng.
Cho dù chỉ nhìn trong một khoảng thời gian rất ngắn nhưng dựa vào thị lực vô cùng tốt cũng đủ để Hứa Thu nhìn thấy toàn bộ hình hài phía sau cánh cửa.
Từ cửa đến vị trí tường ngoài, ngoại trừ một cái thùng kim loại và một chậu rửa mặt ra cũng chẳng có lấy một ai hết.
Cô nghĩ cũng không sai, nhà trẻ rộng lớn thật sự chỉ có một người trông trẻ như cô!
Muốn nhận được thân phận công dân liên bang quả nhiên không dễ dàng đến vậy, một mình phải chăm sóc tận mười đứa trẻ, nghe qua chính là một việc khổ sai với lượng công việc khá khó lường.
Ánh mắt của Hứa Thu nhìn về phía lỗ khóa nho nhỏ đang cắm chìa đó, trong vô thức buông lỏng suy nghĩ, ý thức tư duy dần dần tan rã.
Nghĩ đến sau khi tỉnh dậy nhìn thấy mấy người ngoài hành tinh đó và sinh vật trí tuệ trên mỗi một hành tinh chưa chắc đều là hình thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-de-nhat-vu-tru/277300/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.