Hứa Thu nhân cơ hội này giảng bài cho đám trẻ: “Archimedes đã từng nói, hãy cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng quả đất lên.”
“Archimedes là ai thế?”
“Không biết.”
Đám trẻ nói chuyện lẩm bẩm, rì rào, ríu rít.
Hứa Thu hắng giọng, nói: “Được rồi được rồi, bây giờ là 9 giờ sáng, là thời gian học, các bạn học vào chỗ ngồi của mình đi.”
Đám trẻ chen chúc với nhau, ai cũng muốn ngồi ở vị trí trung tâm.
Hứa Thu đi tới dưới bục giảng, tìm trong giữa đám trẻ, lấy ra một tờ giấy note từ trong túi.
Tổng cộng có mười chiếc bàn, chia thành hai dãy năm hàng.
Hứa Thu tiến hành đánh số từ một đến mười, và viết tên của từng đứa trẻ trên bàn.
Ngoài tên ra thì cô còn dùng cọ vẽ để phác lại những dấu in của đám trẻ.
Dấu in chân mèo, dấu in đuôi của người cá, vỏ trai của Châu Nương, vả cả một con nhện nhỏ và hai con dơi nhỏ.
Cho dù không nhận ra tên của mình, nhưng chỉ cần nhìn hình vẽ là chúng có thể tìm được vị trí thuộc về mình.
Lúc đến vị trí của Thanh Sa, Hứa Thu đứng vững trước bàn, sau đó đặt cánh tay của mình lên giữa bàn: “Xuống đi.”
Chú rắn nhỏ vô cùng luyến tiếc, nhưng mà sau một hồi giằng co với Hứa Thu thì cậu bé vẫn buông lỏng đuôi mình ra, từ từ mò đến trên bàn.
Hứa Thu quay lại trên bục giảng, lấy cọ vẽ làm thước dạy học, gõ gõ lên trên bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tre-de-nhat-vu-tru/2178030/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.