【Em đang ở nhà ông nội mà.】
Dung Dung ngại ngùng gõ ra một câu uyển chuyển. Nói là vậy, nhưng thật ra cô cũng muốn gặp Thẩm Độ.
Cô cầm điện thoại, âm thầm xem Thẩm Độ sẽ trả lời như thế nào.
【Không sao, đóng kín cửa là được.】
Gò má của cô nóng lên, giấu điện thoại ra sau lưng, cười thầm trong lòng. Suy nghĩ một hồi, cô vẫn
quyết định về nhà.
Dung Dung dè dặt đi lên lầu, đúng lúc Dung Thanh Từ mở cửa đi ra. Dung Dung liền chột dạ đứng
nghiêm, ngoan ngoãn đứng ngay ngắn.
“Em sao vậy?” Dung Thanh Từ nhận ra cô không bình thường, nhướng mày hỏi cô. “Ông nội vừa mới ngủ,
đừng vào làm phiền ông.”
Dung Dung lắc đầu, “Ông nội sao rồi?”
Dung Thanh Từ không hiểu ý cô, “Em đang nói về chuyện gì? Thân thể ra sao, hay là tâm trạng thế
nào? Thân thể và tâm trạng của ông đều rất tốt, đã quen nằm trên giường, ngày nào cũng có người
phục vụ, lười xuống giường mà thôi.”
Dung Dung thở phào, nói lí nhí: “Em muốn về nhà.”
Dung Thanh Từ rất tinh tường, trong chớp mắt đoán được mục đích con bé muốn về nhà, “Gặp Thẩm Độ?”
Cô ngẩn người, “Có rõ ràng đến vậy không?”
“Hai mắt sáng ngời, khuôn mặt nở hoa.” Dung Thanh Từ duỗi tay nhéo má cô, “Ai cũng đoán được.”
Dung Dung xoa mặt mình với mục đích che giấu nét mặt.
Dung Thanh Từ nhún vai, “Đi cảm ơn anh ta đi. Trong khoảng thời gian đó, các PR trong công ty anh
ta gần như chỉ phục vụ cho một mình em.”
Hai chị em cùng đi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-toi-that-su-co-mo-vang/1679784/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.