Hồi nhỏ, Dung Dung từng có một ước mơ. 
Sau này lớn lên sẽ mở một cửa hàng bánh ngọt, ngày nào cũng được ăn bánh ngọt ngập mặt. 
Tuy hiện giờ những chiếc bánh ngọt trước mặt không khoa trương giống vậy, nhưng cô chắc chắn không 
thể ăn hết. 
Cô cắn dao nĩa, ngại ngùng nhìn Thẩm Độ đang ngồi bên cạnh. 
Anh dựa vào ghế sô pha, một tay cầm điện thoại, dán mắt vào màn hình, tay kia vuốt ve mèo. 
Mèo con đang nằm trên đùi anh, hai móng trước chống cằm, luôn ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Độ rồi lại 
cúi xuống, tiếp tục nhắm mắt hưởng thụ. 
Bàn tay to thon dài, mạnh mẽ di chuyển trên lưng nó, Khả Ái ngẩng đầu lên kêu meo một tiếng. Thẩm 
Độ cúi xuống nhìn nó, sau đó nhoẻn miệng cười. Đầu ngón tay di chuyển đến cằm nó, gãi đại vài cái 
nhưng đầy dịu dàng. 
Khả Ái nhắm mắt lại, rên ư ử thỏa mãn. 
Người đàn ông bật cười, tiếp tục xem điện thoại. Một người một mèo trông rất hài hòa. 
Anh mặc áo sơ mi trắng vô cùng đơn giản, dáng vẻ rủ mắt khẽ cười còn đẹp hơn bé mèo. 
Khả Ái vẫn chưa lớn, cả người gần như trắng muốt, đang nằm trên đùi anh. Dáng vẻ lười biếng, thảnh 
thơi lại rất giống anh. 
Dung Dung hơi khó chịu, giơ tay lên thúc vào cánh tay anh, “Anh cẩn thận kẻo nó rụng lông dính vào 
quần anh.” 
“Không sao.” 
Cô nghẹn lời, đành phải quay đầu đi lẳng lặng ăn bánh ngọt của mình. 
Cô ăn được hai miếng lại cảm thấy nhạt nhẽo. Nhìn cảnh tượng người kia đang chơi đùa với mèo, cô 
liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-toi-that-su-co-mo-vang/1679759/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.