Lúc đầu chú Vương định đưa cô Dung về nhà trước, sau đó đưa sếp Thẩm về công ty xử lý công việc.
Kết quả là thất thần quên chuyển hướng, lái thẳng đến phố Tài chính.
Giờ này đúng lúc đang là giờ cao điểm tan học, học sinh tiểu học đội mũ vàng đi sang đường cũng có
thể gây ùn tắc giao thông. Bốn chữ “Nhường người đi bộ” to đùng bên cạnh vạch băng qua đường trong
giờ cao điểm thường khiến tài xế bị nhồi máu cơ tim.
Con đường chính ở trung tâm thành phố không ngớt dòng xe cộ quanh năm. Tuy đèn đỏ ở ngã tư chỉ có
90 giây, nhưng cũng khiến người ta có cảm giác sống một ngày như một năm.
Đã qua hai lượt đèn đỏ, khó khăn lắm xe mới lên đến ngã tư.
Nếu cứ rề rà như thế này, có lẽ còn chưa lái đến công ty đã đến giờ tan tầm. Chú Vương âm thầm thở
dài, Ngụy Sâm ngồi bên cạnh đang đắm chìm trong thế giới Vương Giả Vinh Diệu.
Ông cảm thấy bực bội, chậm rãi lên tiếng: “Con gái tôi cũng thích chơi trò này.”
Nghe thấy vậy, Ngụy Sâm không quan tâm lắm, ngược lại tò mò hỏi: “Cấp bậc của cô ấy là gì vậy?”
“Sao tôi biết được, toàn là game của đám trẻ thích chơi.”
Ngụy Sâm lại cười nhạo ông, “Chú xem chú đã lớn tuổi rồi, đã có khoảng cách thế hệ với người trẻ
tụi cháu rồi.”
Chú Vương nghẹn lời, khóe môi co giật, “Tôi nói này Tiểu Ngụy, cái tên lưu manh ngày nào cũng bị
người ta ép kết hôn như cậu đừng có chụp mũ nói mình là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-toi-that-su-co-mo-vang/1679754/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.