Dung Dung bĩu môi, phớt lờ Thẩm Độ.
Vừa về đến nhà, cô vội vã lấy túi xách ra chụp vài tấm, chọn đại một filter rồi đăng lên Weibo.
Lúc này điện thoại vang lên âm báo nhắc nhở, là tin nhắn WeChat từ Từ Bắc Dã.
Bảo cuối tuần cô về nhà ông nội ăn cơm.
Dung Dung cắn môi, chỉ đáp qua loa một câu: 【Cuối tuần có việc, không về.】
【Em thực sự muốn trốn tránh anh?】
Cô cảm thấy phiền não, nhất thời không biết trả lời như thế nào, câu chữ gõ ra cũng hơi cay độc: 【Nếu anh đã biết em trốn tránh anh, anh cần gì chạy đến làm phiền em?】
Mãi một hồi mà bên kia vẫn chưa nhắn lại. Dung Dung định thu hồi, tin nhắn đã được gửi đi hơn hai phút trước.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng Từ Bắc Dã nhắn lại: 【Đúng vậy, anh cảm thấy mình rất đốn mạt.】
Lại thêm một câu: 【Xin lỗi.】
Sau đó không nhắn lại nữa.
Anh ấy như vậy, Dung Dung lại bứt rứt, cảm thấy mình là đồ khốn.
Nhưng nếu bảo cô lựa chọn lại, giữa Dung Thanh Từ và Từ Bắc Dã phải làm lơ một người, vậy người đó chắc chắn là Từ Bắc Dã.
Khi bắt đầu bước vào tuổi teen, nửa đêm Dung Thanh Từ gõ cửa, chui vào phòng cô. Lúc thì thầm chuyện thầm kín với cô, cô đã biết mình nên lựa chọn như thế nào.
Chị ấy nở nụ cười e thẹn, thủ thỉ vào tai cô: Dung Dung, chị cảm thấy chị rất thích Từ Bắc Dã.
Dung Thanh Từ không biết rằng hôm đó Dung Dung tình cờ thấy Từ Bắc Dã đã từ chối lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-toi-that-su-co-mo-vang/1679737/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.