Tối hôm ấy khi về nhà, đồng hồ cũng vừa điểm chín giờ. Võ mẹ tay cầm cây chổi lông gà "triều mến" nhìn cô.
Võ Tiết Châu run rẩy. Không nói hai lời, trực tiếp chạy đến ôm lấy chân mẹ kêu to: "Mẹ à! Con gái giờ này mới về, thật sự sai rồi. Nhưng không phải do con cố ý đâu, do hôm nay bài tập nhiều quá nên con nán lại nhà Linh làm cho xong thôi."
"Thật?" Võ mẹ dĩ nhiên không quá tin tưởng lý do của ai đó. Trên mặt bà vẫn còn hầm hầm sát khí.
"Con nói đều là sự thật." Võ Tiết Châu thành thành khẩn khẩn nói dối. Bộ dạng như cây ngay không sợ chết đứng!
Nhất Minh ở bên cạnh vây xem không khỏi toát ra ba vạch hắc tuyến. Cho nên mới nói... là kỹ thuật của Châu nhi nhà y quá cao siêu hay là nên công nhận Võ mẹ quá tin tưởng con gái đây? Cư nhiên thả ai đó qua cửa.
**************
Một tuần sau, trên các đài truyền hình cùng báo chí đều hàng loạt đưa tin vụ án giết vợ chiếm tài sản còn cưới kẻ thứ ba vào cửa khiến cả nước nổ tung. Người người nghe đến một loạt tội trạng của đôi gian phu dâm phụ mà tức giận khó thở. Càng kì diệu hơn chính là ban đầu hai người kia sống chết không nhận tội, thế mà chỉ sau một đêm, bọn họ sắc mặt trắng bệch, gào thét kể ra tội danh. Không những không xin tha mà còn đòi tòa xét xử. Không ít người cho rằng bọn họ điên rồi.
Võ Tiết Châu ngược lại thảnh thơi một thời gian. Không ai trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-toi-co-mot-lao-quy/92869/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.