Nhất Minh cảm thấy dạo gần đây Võ Tiết Châu rất lạ. Mỗi buổi tối đều thức khuya, mở mắt trừng lên trần nhà. Lúc ngủ quên thì sau khi tỉnh dậy sẽ mồ hôi nhễ nhại. Cứ mỗi lần như vậy, cô sẽ nhìn thẳng vào mắt y. Điều này khiến cho ánh mắt y càng lúc càng tối.
Trước khi y biến thành quỷ, y từng có một thân phận cao cao tại thượng khiến người kiêng kị. Y lăn lộn trong xã hội phong kiến thối nát đó đã hình thành tâm tư sâu. Y sẽ đa nghi, y sẽ hung ác nhưng y tuyệt đối là người biết nói lý lẽ. Chỉ là những gì y nghi kị sẽ là mầm mống để y chôn ở đáy lòng.
Cho nên dù cô có né tránh y như thế nào y cũng sẽ đối xử với cô như bình thường. Chỉ có điều y cảm nhận được giữa hai người họ đã có một bức tường vô hình chắn ngang.
Võ Tiết Châu nghĩ mình điên rồi. Sau khi thoát khỏi giấc mơ có Trần Quốc Minh xuất hiện cô thật sự muốn phát điên. Mỗi tối ở bệnh viện cô đều không dám ngủ. Cô sợ bản thân ngủ rồi sẽ lại mơ. Giấc mơ đó có rất nhiều lệ quỷ hình thù dữ tợn cắn nuốt cha mẹ và bản thân cô. Bên tai cô luôn văng vẳng câu nói đầy ác ý:
"Tại sao lúc trước không như vậy?"
"Tại sao từ khi gặp y lại có nhiều phiền toái như thế?"
"Ngươi có bao giờ nghĩ ngươi bị y lừa chưa?"
"Y đang lợi dụng ngươi."
"Y đang hại các ngươi."
"Ngu ngốc."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-toi-co-mot-lao-quy/1973828/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.