Căn nhà gà bay trứng vỡ chừng nửa giờ.
Dương Dạ được Cố Lương gọi tới làm cứu binh.
Hiện tại… Dương Dạ vô phòng bếp cắt dưa hấu bỏ vào tô, cùng Cố Lương mỗi người ôm một tô ngồi trên sô pha ăn dưa.
Tránh thoát cái ném chổi của Mạnh Tử Bình, Đoạn Dịch chạy như bay ngang qua sô pha, sốt ruột nói Cố Lương: “Đờ mờ anh đừng ăn nữa! Anh nói một câu đi!”
Cố Lương nhìn bằng ánh mắt trách cứ: “Lần này thực sự là em không đúng. Sao em có thể…”
“Đờ mờ anh không tin em?!” Đoạn Dịch nổi giận.
Cố Lương thong thả ung dung nhét một miếng dưa vào mồm, nhàn nhạt nói: “5 năm trước em đi 37Bar đón anh, nói trúng phóc đó là gay bar, anh đã đoán trước sẽ có ngày hôm nay.”
Đoạn Dịch lập tức chỉ trích: “Anh, anh, anh đoán bừa. Em nói cho anh biết lần đó…”
Dương Dạ ngồi trên sô pha vội quát to: “Ăn nói với anh cậu kiểu gì đấy hả? Không biết lớn nhỏ! Sao cậu dám lớn tiếng với anh mình? Tôi còn chưa lớn tiếng với em ấy bao giờ!”
“Dương Dạ anh đừng làm bộ làm tịch, cũng đừng hóng hớt xem trò. Tôi nói cho anh biết, nhược điểm của anh nằm trong tay tôi…”
“Mày la anh mày, còn uy hiếp anh rể mày! Mày muốn tạo phản rồi!” Mẹ Đoạn Dịch tức giận mắng một câu, xuất hiện phía sau Đoạn Dịch, một lần nữa xách cây chổi quăng vào mông anh.
Đoạn Dịch chống hai tay lên bàn trà, hai chân nhảy vụt qua đầu Cố Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tien-tri-duoc-chon/3456102/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.