Mây trời xanh bích, rừng cây vàng kim.
Lá khô cọ xát liên tục, âm thanh càng thêm kịch liệt, giống như tình nhân thân mật cùng nhau.
Lót trên âm thanh này là hai cơ thể chăm chú quấn quýt vào nhau.
Không biết từ khi nào nụ hôn bắt đầu trở nên miên man. Giờ phút này Minh Thiên và Đoạn Dịch đều trầ,n trụi nửa người trên. Đoạn Dịch ôm mặt Minh Thiên nghiêng người hôn sâu. Minh Thiên thuận thế nâng chân trần vòng lấy bắp chân Đoạn Dịch, chầm chậm trườn lên.
Một tay Minh Thiên đỡ tấm lưng gầy nhưng rắn chắc của Đoạn Dịch. Bắp thịt nơi đó săn chắc không chút thịt thừa, cắt nét rõ ràng đến không thể tưởng tượng.
Đoạn Dịch cắn nhẹ môi Minh Thiên, xoay người muốn đè hắn dưới thân.
Nào biết Minh Thiên tranh làm trước. Một cái xoay người, hắn ghì hai bàn tay Đoạn Dịch trên mặt đất cát đầy lá khô.
Yết hầu Đoạn Dịch khẽ lên xuống. Anh muốn nói gì đó, bỗng phát giác vì quần áo trên người quá ít, bộ phận nửa dưới hai người cách lớp vải ma sát hờ vào nhau.
Cứng rắn nóng hổi xuyên thấu lớp vải, dường như có thể cảm nhận được đường vân.
Thậm chí khi hai người hôn ôm, hai vật cứ,ng nóng cách quần va vào nhau. Trong nháy mắt ấy, từng lỗ chân lông trên người Đoạn Dịch run rẩy.
Anh thấy hơi xấu hổ, không quen lắm... Thân là đàn ông, món đồ của mình lại cọ vào một người đàn ông khác.
Thẳng gần ba mươi năm, độc thân gần ba mươi năm, anh chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tien-tri-duoc-chon/3456055/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.