Nắng bình minh chưa tan, làn mây ửng đỏ.
Hàng loạt đầu lâu trắng bệch trên tường được dát một lớp cam hồng.
Vị trí chỗ ngoặt góc tường thừa ra hai cái đầu, không nghi ngờ gì nữa, chỉ có thể là đầu của tiểu thương và Đồng Niệm.
Hai người không chỉ đã chết, thi thể còn bị phân rã hoàn toàn, xương thịt đút cho kền kền ăn.
Ý thức được điều này, các người chơi không khỏi hít ngược một hơi khí lạnh.
Hồ Tấn nhìn tường xương khô vây quanh, hai mắt trừng to lẩm bẩm: "Hay là chúng ta... chúng ta hiểu lầm... Có lẽ bọn họ không..."
Đoạn Dịch nói: "Nghi thức thiên táng đã cử hành trước khi chúng ta tới hay không, thử một lần là biết."
Hồ Tấn hỏi: "Thử như thế nào?"
Đoạn Dịch không trả lời hắn ta, ngón tay chỉ vài ba khúc nến bên bờ Trì táng thi.
Có vài ngọn nến chưa cháy hết. Đốt nó lên sẽ dẫn dụ kền kền đến.
Đoạn Dịch nghiêng đầu nhìn Minh Thiên: "Em có lương khô linh tinh gì không?"
Nghe Đoạn Dịch hỏi, Minh Thiên lấy ra một bánh lương khô và một miếng thịt khô.
Ngoài ra hắn còn đưa thêm chiết hỏa tử, hiển nhiên là biết Đoạn Dịch muốn làm gì.
Đoạn Dịch nhìn hắn cười khẽ, nhận lấy lập tức châm lửa.
Sương khói lượn lờ cùng mùi hương nồng nặc thoáng chốc lan tỏa, âm thanh chim kêu chợt vang lên... Bị mùi hương hấp dẫn, vài con kền kền bay tới lượn quanh.
Kền kền trông hung dữ dị thường, hai cánh sải ngang dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tien-tri-duoc-chon/3456048/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.