Ngửa đầu nằm trên giường, Đoạn Dịch nhìn bầu trời đêm đen, bất tri bất giác lại như thấy được đôi mắt xinh đẹp của Minh Thiên.
Đoạn Dịch nghe ngữ khí hắn có chút nghiêm túc mà nói: "Nói thật anh Tiểu Dịch, em từng vượt qua nhiều phó bản, nhưng chưa từng thấy phó bản nào tách người chơi riêng lẻ. Em thật sự là phù thủy. Em không cứu Doãn Oánh Oánh, khi em bỏ dùng thuốc giải, em không ngờ em ấy sẽ rơi vào hoàn cảnh như vậy."
Đoạn Dịch nghe thế không khỏi nhíu mi: "Chuyện này đương nhiên không thể trách cậu. Đừng nói tôi chưa chắc ở cùng một mê cung giống em ấy. Dù tôi và em ấy gặp mê cung y đúc nhau, tôi cũng không thể tùy thời liên lạc, nhắc nhở em ấy chỗ nào ẩn chứa nguy hiểm. Nói đến cùng... phó bản lần này, là chiến đấu cá nhân. Việc trao đổi thông tin mê cung qua tai nghe cũng có hạn, chủ yếu là dùng khi chơi Ma Sói thôi."
"Xét từ một góc độ khác, ngược lại công bằng đấy chứ. Mỗi người một kiểu mê cung, vậy thì người có cùng loại mê cung không thể lừa hại đồng đội đạp trúng bẫy rập."
"Dưới tình huống này, thân phận trở thành át chủ bài duy nhất. Không thể ác ý hại người khác, các người chơi cần thắng ván Ma Sói theo đúng quy tắc, vì át chủ bài mà chiến, sau đó dựa vào thực lực cá nhân sống sót trong mê cung. Rất công bằng."
"Đi đến hiện tại, chuyện này tôi thấy rõ, đồng đội khác hẳn là cũng thấy rõ. Tôi nghĩ, ván
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tien-tri-duoc-chon/3455985/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.