Không trung bị chia thành hai nửa.
Một nửa là trời mây xanh biếc, một nửa bị ánh lửa hun đỏ.
Giữa hai nửa không có ranh giới rõ ràng, chỗ giao nhau như màu sáp trên tấm vải hoa, đỏ xanh hòa lẫn vào nhau.
Trời về cuối ngày, hoàng hôn màu đỏ phủ khắp không trung.
Cả ngọn lửa đều không thể tranh nhau tỏa sáng cùng với ánh hoàng hôn nữa, ánh lửa tắt dần.
Khu vực này quá ẩm ướt, một mảnh rừng cháy chung quy không thể lan đến hết cánh rừng.
Màn đêm đã đến.
Bên bờ sông, những người chơi may mắn còn sống sót đang nghỉ ngơi.
Đoạn Dịch ngồi xếp bằng cạnh lửa trại gần tắt, Minh Thiên tựa lên vai anh nghỉ ngơi.
Cách đó không xa, Bạch Lập Huy đang rửa chén. Bốn cô gái, Tra Tùng Phi và Bành Trình ngồi vòng tròn chơi trò thật hay thách.
Tất nhiên, Tra Tùng Phi không thực sự tham gia, chỉ im lặng ngồi coi. Tính ra ngày hôm nay cậu ta đã nói nhiều hơn ba phó bản trước cộng lại.
Đoạn Dịch uống một ngụm nước, nghe Bành Trình nói: "Ai da, tôi chả biết chuyện gì đã xảy ra cả! Tôi vào tù liền ngủ, ngủ rồi tỉnh, tỉnh rồi ngủ. Lúc có biến, tôi bị tiếng động lớn gọi tỉnh. Nhưng tôi không tỉnh táo hẳn."
"Sau tôi thiếp đi một chút, tôi thề tôi chỉ chợp mắt một xíu! Ai ngờ bất cẩn ngủ quên. Đến lúc tỉnh dậy, trong phòng vắng tanh không có ai. Tôi bèn đi ra ngoài tìm mọi người."
Bành Trình toàn ngủ thế mà tránh được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tien-tri-duoc-chon/3455972/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.