Đây là lần đầu tiên có người chơi trong trò chơi này chết.
Lâm viên vốn mang áp lực mười phần càng làm người ta hít thở khó khăn.
Cao to nhịn không được thở dài: "Thật ra chuyện Trâu Bình đã nhắc nhở tôi. Nơi này không phải xã hội đời thật có đạo đức và pháp luật quản thúc. Những người có đạo đức thấp hoặc tư tưởng ích kỷ, chỉ cần bị xúi giục một chút liền ra tay hại người. Chúng ta về sau phải cẩn thận. Ai biết còn thứ gì hố cha chứ. Ai con mẹ nó thằng nhóc kia..."
Nói tới đây, nhớ chính mình thiếu chút nữa bởi vì bạo lực hành vi mà ngỏm củ tỏi, trong lòng vẫn còn sợ hãi, nhịn không được lại hung hăng mắng Trâu Bình vài câu.
Mắng té tát một đống từ th,ô tục, tên to cao thoải mái hơn một chút, nhìn về phía số 1 hỏi: "Đúng rồi, cô biết hắn dùng gì hạ độc không? Để chúng ta đề phòng!"
Số 1 lắc đầu, Lâm Nhạc Xuyên mở miệng: "Tôi biết."
Tên cao to kinh ngạc. "Sao cậu biết được?"
Lâm Nhạc Xuyên nâng bước đi phía trước đội ngũ, dẫn ba người đến vị trí gần cầu đá.
Giơ tay chỉ hướng thảm thực vật, hắn nói: "Chỗ này có dấu vết bị ngắt hái."
Theo phương hướng ngón tay hắn, Đoạn Dịch thấy một vườn cây cỏ xanh mượt, trừ một mảng nhỏ trong góc có dấu vết bùn đất bị đào xới, đến gần xem kỹ hơn, còn có thể thấy vài cọng rễ cây lẫn trong đất.
Cao to nhịn không được hỏi: "Cậu nói thực vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tien-tri-duoc-chon/3455915/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.