Buổi sáng 8 giờ rưỡi, các người chơi tụ họp cùng nhau ăn sáng.
Vẫn đầy đủ 10 người chơi, tạm thời chưa có ai phải vào tù.
Không biết bởi vì sói còn chưa bắt ai, hay là nữ vu đã dùng giải dược.
Trong lúc dùng bữa sáng, đa phần người chơi đều cúi đầu im lặng ăn cơm. Bọn họ chuẩn bị đi thăm dò. Nghĩ đến cảnh bản thân có thể chết trong lúc thăm dò, không khác gì đao sắc treo lủng lẳng trên đầu tùy thời rơi xuống, không ai có sắc mặt tốt cả.
Trên sân khấu kịch vẫn đang hát tuồng, giọng hát quỷ quyệt re ré chui vào tai họ, càng làm không khí thêm phần âm trầm.
Ăn xong bữa sáng, Đoạn Dịch cùng Lâm Nhạc Xuyên đều không nấu cơm, vẫn như cũ phụ trách dọn dẹp chén đũa.
Chờ rửa chén xong ra ngoài, thấy những người chơi khác đã rời khỏi tòa nhà đi thăm dò, Đoạn Dịch về phòng một chuyến, lấy dao gọt hoa quả giấu trên người, cũng tính toán đi ra ngoài xem thử.
Thời điểm đi ngang huyền quan, anh phát hiện trừ mình, Lâm Nhạc Xuyên và Trâu Bình vẫn còn ở trong nhà.
Đoạn Dịch đang tính hỏi, thì Trâu Bình đã chạy tới. "Anh Đoạn, em đi với anh được không? Em vừa mới đi WC một lát, mọi người đã đi hết rồi. Em đi một mình thấy hơi sợ..."
"OK. Không thành vấn đề." Đoạn Dịch nhìn phía Lâm Nhạc Xuyên, "Cậu đi không?"
Lâm Nhạc Xuyên ngồi xổm trên mặt đất cột dây giày, không ngẩng đầu lên mà nói: "Tôi đi một mình, lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-tien-tri-duoc-chon/3455906/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.