Tạ Cảnh Diệu không hề dừng lại mà tiếp tục tiến vào, mỗi một lần va chạm đều đâm đến nơi sâu nhất.
“Chủ… Chủ nhân… Sâu quá…” Trì Tảo Tảo xin tha, nhưng động tác đâm vào rút ra này lại khiến cô cảm nhận được khoái cảm vô tận.
“Cái miệng nhỏ bên dưới của em đâu kêu sâu.” Tạ Cảnh Diệu cúi người, cắn vành tai Trì Tảo Tảo, hơi thở nóng bỏng bao bọc lấy vành tai cô, cô khẽ rên rỉ.
“Chủ nhân nói dối… A… Đâu có… Ưm… Bên dưới nô… Cái miệng nhỏ… Ưm… Đâu kêu… Kêu không sâu…” Trì Tảo Tảo đã bị đâm đến mức nói không nên lời, dưới thân cũng nước nôi lênh láng.
Tạ Cảnh Diệu thoáng cong môi, ngón tay kéo chuỗi ngọc trong hoa cúc.
“Ưm… Chủ nhân…” Nơi chuỗi ngọc đi qua không ngừng co rút, cộng thêm gậy th*t của Tạ Cảnh Diệu vẫn đang cắm bên trong, mỗi một lần chuyển động đều làm vách thịt trong hai cái miệng nhỏ trở nên vô cùng nhạy cảm.
Trì Tảo Tảo tựa như bèo trôi, cô chỉ biết bấu chặt lấy Tạ Cảnh Diệu, cả cơ thể bám lên người anh.
Tạ Cảnh Diệu lại lật người Trì Tảo Tảo để cô đưa lưng về phía anh.
Tư thế chống vào giường này làm Trì Tảo Tảo có thể cảm nhận rõ cây gậy của Tạ Cảnh Diệu đâm đến căng bụng dưới của cô thế nào. Tư thế vào từ phía sau giúp anh cắm sâu thêm vài phần.
“A!” Chạm tới nơi sâu nhất, Trì Tảo Tảo sợ hãi lêu lên, khe hẹp cũng bất giác co thắt.
Tạ Cảnh Diệu nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-thiet-ke-do-choi-tinh-thu/3746022/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.