Hôm nay Chu Kỳ ngồi ở cửa hang cả đêm, lúc buồn ngủ liền dựa vào vai Wolf ngủ, tỉnh ngủ nhìn thấy Chu Tiểu Ngốc còn ghé vào đùi mình lại lập tức nhếch miệng vuốt ve tai, cái đuôi, cái bụng của nó, thẳng đến khi ngủ lại. Ngày hôm sau lúc cậu tỉnh dậy đã được Wolf ôm vào trong hang, đối phương ôm lấy cậu nhìn chằm chằm cậu không nhúc nhích, cũng không biết đã nhìn bao lâu. “Chu Tiểu Ngốc đâu?! Chúng nó lại đi rồi sao!” Chu Kỳ muốn ngồi dậy, nhưng thật mau đã bị Wolf ấn về. Đối phương đè xuống người cậu hút môi một cái thật mạnh, mới ác liệt trả lời: “Đi săn mà thôi!” “Ồ….” Chu Kỳ thở phào, tiện đà hôn hôn miệng Wolf để lấy lòng, cậu biết ngày hôm qua mình vẫn luôn để ý Chu Tiểu Ngốc, lạnh nhạt người quan trọng nhất. “Làm gì bày ra một khuôn mặt thối hoắc nha, không phải cậu cũng rất nhớ chúng nó sao!” “Không nhớ.” Wolf trả lời rất dứt khoát, cúi đầu cắn vành tai Chu Kỳ giống như cho hả giận, rồi mới ngậm vành tai nho nhỏ kia vào trong miệng hút “chụt chụt”. Chu Kỳ giật mình, thân thể nổi lên phản ứng thật mau, đương nhiên cậu biết đối phương muốn làm gì, thế là duỗi tay vào trong áo đối phương trêu đùa hai đầu v* mẫn cảm kia. Wolf run rẩy, đồ vật dưới thân lập tức căng phồng, cứng ngắc đỉnh đỉnh ở chỗ bắp đùi của Chu Kỳ. Hắn ảo não gầm nhẹ một tiếng, bóp mông đối phương bắt đầu xoa nắn, phía dưới không ngừng đỉnh vào đáy chậu đối phương. Chu Kỳ rên khẽ một tiếng, hai chân co rút kẹp lấy đùi Wolf, đồ vật lửa nóng gắng gượng kia mỗi lần đều theo đáy chậu đỉnh đến trứng trứng của cậu, cũng đỉnh đến dương v*t của cậu nảy lên, có khi thậm chí sẽ còn cọ qua cửa huyệt ở đằng sau, ngứa ngứa nhột nhột thật sự muốn chết, không lâu lắm cậu đã cảm thấy phía trước của mình ướt. “Từ, từ từ….. a…..” “Không từ từ.” Wolf lại tăng tốc độ cọ xát một chốc, mới chậm rãi dừng lại, rồi mới lột cái quần lót chướng mắt kia xuống ném qua một bên, dương v*t Chu Kỳ thoát khỏi quần lót liền trực tiếp bật ra, quy đầu bị dịch nhầy chảy ra làm cho ướt dính, phát ra ánh sáng dâm mỹ, mông thì bị nắn đến đỏ bừng, loáng thoáng còn có thể nhìn thấy cái miệng nhỏ được giấu ở khe thịt kia, lúc này đang co rụt khép mở. Hô hấp của hắn cứng lại, rồi mới thở ra một hơi nặng nề, hai tay tách hai cánh mông kia ra càng xa, cúi người xuống. Chu Kỳ ôm đùi của mình, cả nửa người dưới đều bị Wolf nâng lên, cửa huyệt lộ ra ngoài còn bị đối phương xoa kéo đến càng lộ, quan sát cẩn thận một chút, rồi sau đó chính là xúc cảm ướt át quen thuộc kia, làm cậu run rẩy gần như không giữ được chân của mình. Đầu lưỡi thô dài liếm một chốc, lại liếm lên đáy chậu của cậu, rồi mới là trứng trứng, cuối cùng mở to miệng ra, ngậm toàn bộ trứng trứng vào trong miệng, một bên hút một bên dùng lưỡi liếm. “A a ——” Chu Kỳ không khống chế được phát ra tiếng rên rỉ vang dội, bụng nhỏ run rẩy trừng trận một, nếu không phải Wolf đỡ eo cậu, có lẽ cậu đã sớm ngã xuống. “Không, không được, ô…..” Lúc khoái cảm sắp lên đến đỉnh núi, Chu Kỳ đột nhiên cảm thấy mặt sau của mình lại bị một thứ khác tiến vào, cậu sợ tới mức vội vàng cúi đầu xem: “Thứ gì vậy?! A….” Wolf ngoắc ngoắc ngón tay: “Cậu nói xem?” “A? Không phải móng tay cậu rất nhọn sao…. a…..” “Mài một móng của một bàn tay, đã sớm nghĩ làm như thế rồi… muốn cảm nhận bên trong cậu một chút….” …. Ngu ngốc! Chẳng lẽ món đồ phía dưới còn chưa cảm thụ đủ nhiều ư! Chu Kỳ nức nở bị ngón tay xấu xa kia trêu đùa khắp nơi, đầu lưỡi đối phương lại xuống dưới theo nhịp điệu của ngón tay liếm láp ở cửa huyệt, thậm chí đẩy ra huyệt nhỏ khép chặt vói vào bên trong, rồi mới cùng ngón tay ra vào với nhau. “A a a! Ra, ra rồi! Muốn…. muốn bắn…. ô….” Hai mắt Wolf tối sầm lại, ngón tay càng nhanh chóng đè nặng ở điểm mẫn cảm trên thành ruột, đầu lưỡi cũng liếm láp xung quanh thịt ruột, người phía dưới giãy giụa kịch liệt, không lâu lắm liền thét chói tai cả người run lên, thịt ruột co rút từng cơn mà xoắn lấy ngón tay và đầu lưỡi hắn. Hắn lập tức nghĩ tới khoái cảm khi dương vật của mình bị nơi chặt khít này cuốn chặt hút vào bên trong, dương v*t cũng theo đó mà căng đau, thế là hắn không hề do dự, rút ngón tay ra, cầm quy đầu cực lớn đặt trước cửa huyệt đang co rút, chậm rãi chen vào bên trong. “A… a… lớn quá…” Chu Kỳ còn chưa dư vị hết của cao trào, phía sau vừa chạm thân thể liền phát run, cố tình nơi đó lại không chịu khống chế mà hút thô to của đối phương vào trong, thật mau, vật cứng kia liền cắm vào tận cùng bên trong. “Nóng quá… thật chặt…. Chu Kỳ, bên trong cậu thật thoải mái…. vẫn luôn động, hút tôi vào bên trong….” “… Động, động cái đầu cậu! Lo làm việc bớt nói chuyện!” Mặt Chu Kỳ nóng đến muốn thiêu cháy, thừa nhận đối phương thọc vào rút ra từng cái một, đồ vật kia giống như chày sắt bị đốt nóng, mỗi một cái đều hung hăng cọ qua điểm muốn mệnh kia cắm đến cuối, sau đó nhanh chóng rút ra, lại cắm vào. Chu Kỳ bị đâm đến cả thân mình không ngừng chuyển lên phía trước, sau đó lại bị Wolf kéo mạnh về, cậu bắt lấy cánh tay Wolf kêu loạn xạ, bị từng luồng khoái cảm bức người điên cuồng trong cơ thể kia đẩy đến chỗ càng cao. “Nếu có một ngày tôi rời đi cậu cũng sẽ nhớ tôi như vậy sao….” “Cái… cái gì nha…? Ư a—— “ Người đàn ông đỏ mắt không nói tiếp, mà nhanh chóng nắm chặt eo cậu bắt đầu va chạm, thân thể va chạm nhau phát ra tiếng chụp vang dội, chất lỏng tràn ra làm chỗ kết nối của hai người ướt dính một mảng. Trong tiếng khóc kêu cùng thở dốc hỗn loạn, hai người đồng thời đạt tới cao trào. Chờ hơi thở của người đàn ông trên người vững vàng, Chu Kỳ mới ôm cổ hắn thò lại gần nói: “Chu Tiểu Ngốc rời đi tôi sẽ luyến tiếc, sẽ khổ sở, nhưng nếu cậu rời đi tôi mà nói…, tôi nhất định sẽ không có biện pháp sống tốt.” Wolf sửng sốt, kinh ngạc nhìn chằm chằm cậu, sau đó mới vội vàng quay đầu đi: “Ai nói tôi sẽ rời đi cậu!” “A… mặt thật đỏ nha Chu Tiểu Hắc ~” “……” Bạn bè, người nhà, đồng bạn có thân cận với bạn thế nào đi nữa, bọn họ đều sẽ có sinh hoạt của riêng mình, nhưng chỉ có người yêu sắp sửa làm bạn với mình đến già, mới có thể vĩnh viễn cùng bạn ở bên nhau, bởi vì người đó chính là cuộc sống của bạn. Quả nhiên buổi tối Chu Tiểu Ngốc lại tới hang tìm Chu Kỳ, lúc này người đàn ông cao lớn không hề nói gì, thật châm chước cho qua, dường như trên mặt còn đang dư vị gì đó một cách đắc ý, Chu Kỳ nhìn thấy nhịn không được sống lưng lành lạnh. “Chu Tiểu Ngốc, mày còn phải rời đi sao?” Chu Tiểu Ngốc nghiêng đầu chớp chớp mắt, kêu hai tiếng đầy vui sướng. “Hả? Chu Tiểu Hắc! Nó nói gì nha?!” “…… Nó nói căn bản không đi.” Hả? Dưới cái nhìn phẫn nộ của Chu Kỳ, lúc này Wolf mới chậm rì rì giải thích: “Mấy tháng trước chúng nó đã dọn tới thảo nguyên bên cạnh rồi, nếu muốn tới vẫn là tùy thời đều có thể tới.” “…. Cho nên nói Lãnh Diễm chúng nó cũng….” “Không khác bao nhiêu, dù sao lúc trước tôi đi săn cũng có thể thường xuyên gặp được chúng nó.” “………… Chu Tiểu Hắc!!!” Thế là Wolf bởi vì cảm xúc không được tự nhiên nào đó mà che giấu một ít tình báo quan trọng chân chính trở thành sói hoang ba ngày không có nhà để về. TOÀN VĂN HOÀN
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]