🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc mùa đông thứ hai đến, Wolf dẫn bầy sói dọn vào trong núi trước thời hạn, đã có kinh nghiệm lúc trước, hắn không dám để Chu Kỳ lại có chút sơ xuất nào, cho dù chỉ là một trận cảm mạo.

Ngoài dự đoán, Chu Kỳ thế nhưng tìm được nhà gỗ lúc trước, hơn nữa nhà gỗ hoàn hảo không tổn hại gì, chỉ cần tăng thêm mấy khúc gỗ cố định, liền có thể tiếp tục qua mùa đông, cậu không nghĩ ngợi liền chuyển vào. Chu Tiểu Ngốc thấy nhà gỗ hiển nhiên cũng thật vui vẻ, không chờ Chu Kỳ ra lệnh đã trực tiếp chạy vào trong ngủ một giấc nhỏ, nơi này làm cho nó cảm thấy an tâm hơn bất kỳ nơi nào khác.

So sánh với hoảng loạn vô thố của năm đầu tiên, tình huống của năm này liền tốt hơn rất nhiều, tuy rằng trong quá trình cũng gặp mấy trận tuyết lớn, gặp phải vấn đề thiếu thốn thức ăn, nhưng đều được bọn họ vượt qua. Ăn đồ sống, quả dại thậm chí là tuyết sạch, cũng có thể không bị đói, Chu Kỳ cảm thấy hệ thống tiêu hóa của mình đã càng ngày càng trở nên hoang dã, trước kia ăn đồ sống còn sẽ xuất hiện tình huống đau dạ dày, hiện tại đã hoàn toàn thích ứng, đương nhiên, cậu cảm thấy như vậy càng tốt, ít nhất sẽ không dễ dàng bị đói sinh bệnh.

Mặt khác cậu đã biết thêm nhiều “bí kíp” sinh tồn trong rừng, ví dụ như thực vật nào có thể trị tiêu chảy, thực vật nào có thể trị cảm nắng, cơ quan nào trên cơ thể động vật giàu có protein, nơi nào lại có độc, một số cây trên thân sẽ có chất lỏng cùng loại với sữa bò, không chỉ dễ uống còn có dinh dưỡng, mà có chút bùn đất thậm chí còn chứa muối.

Nơi này có rất nhiều thứ để khám phá, nhiều đến mức cả đời này Chu Kỳ đều sẽ không cảm thấy không có việc gì để làm.

Hiện tại cậu đã chạy như bay, hơn nữa có thể trèo lên một cái cây cao hơn mười mét dễ như trở bàn tay, cậu phát ra tiếng sói tru y như Wolf, thế nhưng có khi thật sự có thể dọa chạy một vài loài thú nhỏ, kỹ thuật bắn tên của cậu cũng càng ngày càng lợi hại, lúc Wolf không săn được mồi, cậu sẽ dựa vào thứ này bắn mấy loài chim bay qua, dùng cho đối phương đỡ đói.

Cậu cảm thấy có lẽ cuối cùng mình đã thực hiện được nguyện vọng nào đó, chính là có một ngày cậu cũng có thể bảo vệ được đối phương.

Thứ duy nhất không thoái hóa có lẽ chính là ngôn ngữ, mỗi ngày cậu đều sẽ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ta-co-con-soi-moi-truong-thanh/270445/chuong-30.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhà Ta Có Con Sói Mới Trưởng Thành
Chương 30: Ly biệt cùng vĩnh viễn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.