Chu Kỳ nói sơ sơ về hướng của nguồn nước cho Wolf, cảm giác phương hướng của cậu tương đối kém, đi đi đoán chừng có thể đi lệch, mặc kệ là trực giác hay là độ nhạy bén với cảnh vật xung quanh Wolf đều tốt hơn cậu.
Rừng cây sau cơn mưa càng thêm khó đi, nhất thời không cẩn thận liền sẽ đạp chân vào trong bùn lầy, làm không tốt còn phải té một cái, Chu Kỳ quả thật sắp hỏng mất, hai người đều đã không tắm hai ngày, hiện tại cả người vừa dơ vừa thối, còn không tìm được nguồn nước nữa, cậu thật sự phải mọc cỏ rồi.
“…… Chu Tiểu Hắc, buông tay.”
“Không muốn.”
Chu Kỳ cúi đầu nhìn bàn tay bị nắm chặt của mình, khóe miệng run rẩy. Cậu luôn cảm thấy Wolf có chỗ nào đó là lạ, tương đối… ỷ vào mình? Hình như cũng không phải, nói là ỷ lại, dường như vẫn là mình ỷ vào hắn nhiều hơn một chút. Cậu cảm thấy loại cảm giác này rất kỳ quái, cảm giác xa lạ khi chưa bao giờ tiếp xúc thân mật với người nào như vậy làm cho cậu cảm thấy có chút sợ hãi, nhưng giống như cũng… rất không tồi, cậu thích loại cảm giác thân mật sống nương tựa lẫn nhau này.
“Được được được, tùy cậu tùy cậu, vậy đổi tay khác thì được đi?”
Wolf suy nghĩ một chút, cũng nắm luôn bàn tay còn lại của cậu.
“…” Chu Kỳ giận đến nhấc chân liền thúc gối vào mông hắn một cái, hiện tại lá gan của cậu càng lúc càng lớn, có thể đá mông Wolf không chút do dự, tuy rằng ánh mắt liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ta-co-con-soi-moi-truong-thanh/270424/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.