Yến Nghiêu cũng không dám nói năng linh tinh, chỉ lẳng lặng nhìn Tề Hám, ánh mắt như đang muốn lấy lòng anh. Tề Hám đối diện với ánh mắt của thanh niên, đưa tay vỗ nhẹ lên tóc mái rồi thì thầm một tiếng: “Ngốc.”
Nghe anh nói vậy, Yến Nghiêu liền biết Tề Hám đã hết giận. Cậu lập tức cười toe toét, nói liến thoắng: “Anh ơi, em sai rồi, lần sau em sẽ không hành động bốc đồng như vậy nữa.”
“Lần sau?”
“Không có, không có lần sau nữa đâu.”
Đi theo chỉ dẫn của định vị đến nhà họ Yến, sau khi đỗ xe, Yến Nghiêu quét vân tay vào nhà. Hôm nay tình cờ bố mẹ cậu đều không có ở nhà, một dì giúp việc rót nước, bưng đĩa đồ ăn vặt và hoa quả lên rồi nhanh chóng lui xuống.
Yến Nghiêu ra hiệu cho anh ngồi, tiện tay cởi áo khoác ngoài của mình ra. Tề Hám gật đầu ngồi xuống, bưng ly nước lên uống một ngụm. Yến Nghiêu bèn lấy một món ăn vặt từ trong đĩa, nhét vào lòng bàn tay người đàn ông. “Anh ăn thử cái này đi, ngon lắm.”
Tề Hám xé vỏ bao rồi cho vào miệng. Đó là sô cô la nhân hạt, vị không quá ngọt. Anh gật đầu, xem như là khen ngon. Khi anh nghiêng đầu nhìn sang, liền bắt gặp Yến Nghiêu đang một tay chống lên đầu gối, lòng bàn tay đỡ lấy cằm, nghiêng đầu chăm chú nhìn mình.
Tề Hám nhìn lại cậu, hỏi: “Tay hết đau rồi à?”
Yến Nghiêu vẫn giữ nguyên tư thế, vui vẻ cười một cái. “Hết đau rồi.”
Có chút không chịu nổi vẻ tương tư của thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-soan-nhac-yen-son-kieu/4689916/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.