Yến Nghiêu cảm thấy Tề Hám thật sự có thể làm ra cái chuyện trói cậu vào cột điện phơi cả một đêm, nhưng miệng thì vẫn không chịu yên: “Uầy, k*ch th*ch ghê.”
Thế nhưng tay cậu lại rất ngoan ngoãn vặn chìa khóa khởi động xe, bật đèn rồi chở đối phương về nhà.
Gió lớn thật, trời cũng lạnh. Yến Nghiêu cất lời: “Bình thường anh cũng đi xe này à?”
Tề Hám chỉ giơ tay kéo chiếc mũ áo phao của Yến Nghiêu trùm lên đầu đối phương rồi đáp: “Không thì lái máy cày à?”
Yến Nghiêu bật cười hai tiếng, không hỏi kỹ thêm nữa. Suốt quãng đường còn lại, cả hai đều im lặng. Về đến nhà, Tề Hám ngồi xuống ghế sofa, bật điều hòa trước. Yến Nghiêu thò hai tay vào túi áo lục lọi, một tay móc ra một vốc kẹo và bánh quy, tay kia lại móc ra hai hộp thuốc lá và một chiếc bật lửa.
“Cậu là chuột à?” Tề Hám nhìn đống đồ trên bàn trà, hỏi.
Yến Nghiêu lôi hết mọi thứ ra, lắc đầu tỏ ý không chấp nhận lời ví von này, sau đó cười cười, bắt đầu giải thích: “Hồi cấp ba tôi đã comeout rồi. Vì chuyện này mà cả nhà tôi lẫn tôi đều cãi nhau một trận long trời lở đất với ông nội, thế nên ông mới có thái độ đó với tôi.”
Tề Hám chưa bao giờ có ý định hỏi han những chuyện riêng tư như thế này, nhưng Yến Nghiêu đã chủ động kể thì anh cũng sẽ lắng nghe.
“Thật ra lúc đầu cha mẹ cứ nghĩ tôi đang trong thời kỳ nổi loạn, làm trò cho vui thôi nên chẳng để tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-soan-nhac-yen-son-kieu/4689885/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.