Mùi cam quýt vẫn phảng phất trong không khí, len vào mũi mỗi lần tôi hít thở.
Chỉ cần hít phải mùi hương ấy, đầu óc tôi lại như bị phủ một lớp sương mù mơ hồ.
Tôi ngày càng chắc chắn.
Những cây nến…
Chính chúng mới là nguồn gốc của mọi chuyện. Không phải món ăn, cũng không phải bất kỳ thứ gì khác trong căn phòng này. Nhất định là chúng.
Ta! Ta! Ta! Ta! Theo nhịp điệu, mồ hôi bắt đầu rịn ra trên trán. Nhịp nhạc càng lúc càng nhanh, bước chân chúng tôi cũng vậy. “Tiếp tục nhảy! Không được dừng lại! Tuyệt đối không được dừng!” Một giọng nói lướt qua không gian, hòa vào những chuyển động của chúng tôi. Tôi không biết phát ra từ đâu, nhưng chắc chắn là giọng nữ. Sắc lạnh, the thé, chói buốt đến mức khiến lông gáy dựng đứng. “Nhảy! Nhảy!” Chuyển động của chúng tôi ngày một nhanh. Hơi thở tôi bắt đầu rối loạn. Không thể tiếp tục thế này. Dù dạo gần đây vẫn tập luyện đều đặn, thể lực tôi vẫn giảm đi chóng mặt. Trò này còn kéo dài đến bao giờ? Tôi không biết. Nhưng có một điều chắc chắn: tôi không thể chịu đựng lâu hơn nữa. Vội liếc nhìn xung quanh, ánh mắt tôi dừng lại ở những cây nến. Hay là lao tới dập hết? Một, hai… bảy cây. Mình có thể xử lý chúng trước khi đám người mặc đồ trắng phản ứng không? Tôi phải cẩn thận, tuyệt đối không được dùng năng lực. Camera đang ghi hình. Chỉ cần tôi sử dụng, chắc chắn sẽ lộ. Điều đó là không thể. Ban đầu tôi định sẽ từ từ “để lộ” một năng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-phat-trien-tro-choi-kinh-di-tro-choi-cua-toi-khong-dang-so-den-the-dau/5101739/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.