Chương 141: Ngã Ba Elderglen [2] Đoàn tàu sừng sững trước mặt tôi, khung kim loại đen khổng lồ hòa lẫn vào bóng tối dày đặc quanh đó. Ban đầu tôi không nhìn thấy nó — vì đoàn tàu nằm xa đường ray chính, bị che khuất sau một sân ga cũ. Từ xa, trông nó chẳng khác gì một phần của bức tường đen sì. Nhưng khi rọi đèn pin lại gần, mọi thứ hiện rõ mồn một. Đúng vậy — đây chính là đoàn tàu tôi tìm kiếm. ‘Giờ thì… phải làm gì tiếp?’ Tôi đã tìm thấy đoàn tàu, nhưng sau đó thì sao? Đưa mắt quét quanh, tôi tìm kiếm bất kỳ manh mối nào, nhưng chẳng có gì ngoài sự tĩnh lặng rợn người. Toàn bộ đoàn tàu trông như đã bị bỏ hoang từ rất lâu. Tôi lấy hai bức ảnh ra, cố đứng đúng vị trí trong hình để so sánh, hy vọng sẽ phát hiện điều gì đó… nhưng hoàn toàn vô ích. ‘Chắc chắn phải có hồ sơ về con tàu này… nơi nó từng đi, và thời gian hoạt động…’ Tôi thử tìm kiếm thông tin trên mạng, nhưng kết quả chỉ là con số không. Ngay cả khi đeo kính lên, tôi vẫn chẳng thấy được gì. Không có gì cả. ‘Lẽ nào tôi đoán sai rồi sao?’ Có thể lắm. Bối rối, tôi dừng lại suy nghĩ một lúc. Cuối cùng, ngẩng đầu nhìn cỗ máy khổng lồ phủ bụi trước mặt, tôi quyết định bước vào bên trong. Có lẽ manh mối nằm ở đó. May mắn thay, cửa tàu không khóa. Chỉ cần kéo mạnh, cánh cửa bật mở, phát ra tiếng rít kim loại chói tai. Tôi bước lên tàu, ánh
Hoàn toàn trống rỗng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-phat-trien-tro-choi-kinh-di-tro-choi-cua-toi-khong-dang-so-den-the-dau/4879284/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.