Chương 107: Im Lặng [1] Việc mua con dao là một quyết định bốc đồng. Ngay khi nhận tiền, tôi đổi toàn bộ sang SP và mua con dao ấy, để lại 3,322 SP trong tài khoản. Nhưng tôi không hối hận. Cảm giác như đây là khoản chi hợp lý. Dù Kẻ du hành trong mộng rất mạnh, tôi vẫn cần một vũ khí tự vệ trong trường hợp nó bị đánh bại. Có lẽ, tôi còn có thể dùng Kẻ du hành trong mộng để đối phó với dị thường và giúp con dao này phát triển thêm. Và… Nó thật sự rất sáng bóng. Con dao đẹp đến mức khiến tôi phải mỉm cười. “Sao anh lại mang dao theo? Không—” Kyle đưa tay lên miệng, rồi cau mày. “…Sao anh lại ở đây? Anh nói là không tham gia mà? Nếu—” “Tôi nói rồi. Tôi cần cảm hứng cho tựa game mới.” “Ừm…” Kyle chỉ biết thở dài, không biết phải nói gì thêm. Tôi không hề nói dối. Tôi thật sự đang tìm cảm hứng cho game mới. Game là nguồn thu nhập chính của tôi, và cũng là thứ giúp tôi hiểu rõ hơn về căn bệnh quái gở mà mình đang mang. Chỉ có SP kiếm được từ hệ thống, tôi mới có thể mua thuốc để tạm thời kiểm soát triệu chứng. ‘Nhưng nghĩ lại… tôi cũng có thể kiếm tiền bằng cách khám phá những nơi kỳ lạ như vết nứt này.’ Tôi vẫn không thể tin họ đã trả tôi nhiều tiền đến thế. Cách họ nói khiến tôi nhận ra — số tiền ấy chẳng đáng gì đối với họ. Vậy nếu nhiệm vụ khó hơn, phần thưởng sẽ ra sao? …Và lương của các tân binh hàng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-phat-trien-tro-choi-kinh-di-tro-choi-cua-toi-khong-dang-so-den-the-dau/4879250/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.