Chương 95: Bệnh Nhân Tâm Lý Đầu Tiên [3] Tôi chẳng mong đợi gì khi đến văn phòng sáng nay. Thật ra, điều khiến tôi căng thẳng hơn là cuộc thám hiểm sắp tới. Tay xách túi đồ đầy ắp những thứ mua ở cửa hàng tiện lợi hôm qua, tôi khẽ thở dài. “Phòng khi có chuyện bất ngờ, chừng này chắc đủ cho Mirelle rồi.” Chà... Tôi cũng muốn mang con bé theo, nhưng vẫn chưa chắc có nên làm vậy không. ‘Mà nghĩ kỹ, họ cũng chẳng thể ép mình đi. Nếu tôi từ chối thì sao? Tôi ký hợp đồng rồi, nhưng điều đó đâu có nghĩa là họ có quyền bắt tôi làm mọi thứ. Rõ ràng Trưởng phòng đang tính toán gì đó.’ Tôi gần như đoán được mục đích của ông ta. Chắc chắn ông ta đang tìm cách lôi tôi ra thực địa. Có vẻ ông ta hiểu nhầm tôi là người giỏi mấy chuyện này. Không hề. Tôi tệ lắm — và còn rất sợ mấy thứ đáng sợ nữa. Nhưng nghĩ kỹ lại, tôi cũng cần nguồn cảm hứng mới cho tựa game kế tiếp. Doanh số của Một ngày bình thường ở văn phòng đang giảm dần. Nếu muốn tiến xa hơn, tôi phải nhanh chóng tạo ra một “con bò sữa” mới. “Tôi sẽ nghĩ xem có nên đi hay không sau vậy. Vẫn còn thời gian mà.” Giờ mới tám giờ. Chuyến đi là mười giờ. Nghĩa là tôi có hai tiếng để quyết định. “…” Tôi nghĩ là vậy — cho đến khi bước vào văn phòng và đứng sững lại. Trên sàn có một người đang bất tỉnh . Tôi dụi mắt, nhìn lại lần nữa. Không nhầm được. Có người thật sự đang nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-phat-trien-tro-choi-kinh-di-tro-choi-cua-toi-khong-dang-so-den-the-dau/4879238/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.