Editor: Gracie
Buổi tối ở trên núi chẳng có gì thú vị.
Không có tiếng đàn sáo từ thuyền hoa, cũng không có chợ đêm, và càng không có sự ồn ào, náo nhiệt.
Khi tới giờ, trời liền tối mù mịt, đen kịt như đổ mực.
Nhưng A Hạ lại cảm thấy rất thú vị, nàng và Sương Hoa ngồi ở trên sân phơi, trên sào trúc treo một chiếc đèn lồng tre. Lại đun thêm một chậu nước nóng, hai người ngâm chân trong đó, giấu tay trong ống tay áo, đủ để chống chọi với cái lạnh đầu xuân.
Lúc này, trăng nghiêng mình vào lòng núi, sao sáng đầy trời, có cành cây rung động làm kinh sợ chim chóc.
"A tỷ, muội muốn nghe tỷ hát về ánh trăng."
A Hạ tựa vào vai Sương Hoa, khép hờ mắt, thủ thỉ.
Sương Hoa có giọng hát êm dịu, nàng ấy ôm A Hạ vào lòng, nhẹ nhàng ngâm nga:
"Ánh trăng sáng rỡ, soi tỏ vì sao
Sông trăng lững lờ, chảy qua đồng lúa
Gió đưa hương lúa, thơm ngát ngạt ngào." *
Gió thổi nhẹ, sóng nước sông trăng dập dìu trên ruộng lúa, mạ non bắt đầu nhô cao.
Dưới lầu vang lên tiếng củi lửa cháy "xèo xèo", tiếp đến là âm thanh sột soạt của quần áo. Phương Giác bước ra và gọi: "A Hạ, Sương Hoa, các muội có muốn ăn khoai nướng không?"
A Hạ nghe vậy liền ngồi thẳng người dậy, ngáp một cái, trả lời: "Muốn, đại ca, huynh lấy cho bọn muội hai củ nhỏ nhé."
"Được."
Lúc này nước trong chậu gỗ cũng dần nguội đi, A Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-noi-tran-nho/3463246/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.