Hai tay Cận Ngự thăm dò dưới nách Mộ Thất Thất, ôm Mộ Thất Thất giống như một đứa trẻ ngồi xuống.
Mộ Thất Thất ngồi thẳng người, một giây sau, cô nắm chặt điện thoại của Cận Ngự nhảy xuống giường chạy trối chết, chạy thật nhanh ra khỏi phòng ngủ.
Trong phòng khách.
Mộ Thất Thất ngồi trên ghế sô pha, đùa nghịch điện thoại của Cận Ngự.
Khóa vân tay? Mộ Thất Thất nhướng mày, sau mấy lần nghiệm chứng thất bại, nhảy ra giao diện mật mã, mật mã lại là gì?
“Sai mật mã, tài liệu trong điện thoại sẽ bị xóa, đừng lộn xộn.”
Giọng nói từ xa của Cận Ngự đến gần.
Mộ Thất Thất ngẩng đầu nhìn lại, Cận Ngự đã khoác một chiếc áo ngủ, đi ngang qua trước người cô, đi thẳng tới nhà bếp.
Xóa sạch? Vậy không phải vừa hay?
Mộ Thất Thất ấn lung tung số trên màn hình, mãi đến khi trên màn hình hiện ra tin nhắn cảnh báo, lần này nếu như lại sai nữa, tài liệu trong điện thoại lập tức trắng xóa.
Mới đè một số, Cận Ngự đã cúi người đoạt lấy điện thoại trong tay Mộ Thất Thất, trầm giọng nói: “Cho dù tài liệu trắng xóa, trên đám mây vẫn còn bản sao lưu.”
Dứt lời, Cận Ngự bỏ điện thoại vào túi lại.
Mộ Thất Thất đảo mắt xem thường.
Cận Ngự sờ trán Mộ Thất Thất.
Mộ Thất Thất “ui da” một tiếng: “Đừng đụng vào tôi.”
“May là chỉ sưng một chút, không để lại sẹo.”
Dứt lời, Cận Ngự đắp túi chườm nước đá lên trán Mộ Thất Thất.
Mộ Thất Thất đưa tay đè túi chườm nước đá, ngã đầu nằm trên ghế sofa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ngoai-giao-va-co-vo-tinh-nghich/864888/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.