Tòa cao ốc của tập đoàn Lôi thị, trong phòng họp tâng thứ mười tám.
Bốn người đã biến mất, cuộc họp vằn tiếp tục. Lưu An Huy đứng trước màn hình chiếu như một cỗ máy không biết mệt mỏi, trả lời từng câu hỏi mà những nhân viên tham dự trong phòng hội nghị đặt ra, nhưng dù Lưu An Huy phản ứng nhanh đến cỡ nào, lúc này cũng vỏ cùng mệt mỏi.
Xem ra cảm giác trở thành mục tiêu cho mọi người chỉ trích thật sự rất tệ, Lưu An Huy đứng trên bục nhìn những người phía dưởi lấm bấm trong lòng, có lẽ cậu ta đã không nhớ rõ ai là người đấy mình đến vị trí này, là Lòi Vận Đình, Lòi Bạch Dư hay một người nào đó khác.
“Sao cậu có thế châc chân râng Scafford sẽ chuyến nhượng cố phần ƯU tiên cúa Microsoft cho chúng ta, xét theo thực lực thì chúng ta cũng không phải là mạnh nhất ở Đài Loan mà?
“Scafford không nhìn vảo công ty, cũng không tìm đối tác mà muốn tỉm người có thế cho họ dỏng tiền trong thời gian ngân nhất.”
“Làm thế nào cậu có thế đảm bảo rằng công ty đại lý vốn cô’ phần sẻ không tìm những người mua khác sau lưng cậu?”
“Chỉ cần chúng ta có thế huy động được ba mươi tỷ trong thời gian ngắn nhất, tôi đảm bảo công ty chính là chủ sở hữu đầu tiên của cố phần đó.”
“$cafford uy tín như thế nào?”
“Scafford đã có hơn 20 năm kinh nghiệm đầu tư, là một trong năm mươi công ty đầu tư tài chính đứng đầu ơ Bác Mỹ, đây là tất cả thông tin về Scafford.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-lao-chi-vuong/974564/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.