Nhìn bóng dáng Trương Anh Tú và Trương Bá Chính chạy như bay ra ngoài, Tiêu Chấn Long không nhịn được mà cười lạnh, thầm nghĩ trong lòng, ngay cá ông trời cũng không muốn đế cho bọn họ chết trên đất Nhật Bản này, vậy thì bọn họ còn lý do gì mà đi từ chối quyền được sống chứ.
Tiêu Chấn Long tự tin rầng dưới điều kiện ngang nhau, quân Cờ Đen của mình chắc chân sẽ không thua kém bộ đội đặc chúng của một quốc gia, thậm chỉ còn xuất sẳc hơn nhiều.
Bởi vl quán Cở Đen của anh đều đã trải qua lề rửa tội là chiến tranh, vượt qua thử thách bẵng máu tươi. Nói đến năng lực thực chiến thì hoàn toàn vượt xa đám quân nhân với nghĩa vụ quân sự có thời hạn này, chưa kể bây giờ quân Cờ Đen của anh sắp như hổ mọc thêm cánh, trừ khi huy động quân đội gấp mười lần trở lên hoặc là đội quân bầng máy, thì ai có thế dề dàng hạ gục được tất cả bọn họ chứ.
ít nhất chính bản thân Tiêu Chấn Long không tin.
Nhưng mà Tiêu Chấn Long lại nghĩ một khi thật sự chiến đấu với lực lượng tự vệ Nhật Bán, vậy thì sẽ đi xa với mong muốn ban đầu là chém giết với Yamaguchi-gumi cúa anh. Nghĩ tới chi một lát nữa trận chiến giữa xă hội đen hai nước sẽ trở thành hành động quét sạch của lực lượng quốc gia, trong lòng Tiêu Chấn Long thật sự không biết nên vui hay buồn, điều khiến cho Tiêu Chấn Long thấy bực bội hơn đó chính là anh hoàn toàn không biết vì sao võ trang quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-lao-chi-vuong/974522/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.