Chu Kiến Sinh thở dài một tiếng nhất thời khiến cho bầu không khí trong phòng trở nên ngột ngạt, Trần Việt Trạch mỉm cười nhìn Chu Kiến Sinh một cái, thầm nghĩ những gì Chu Kiến Sinh nói cũng là lời thật lòng, bảy giờ trong bang Hoa Thanh không có một ai có thế tiếp nhận nối vị trí thủ lĩnh đời tiếp theo, bao gồm cả thằng con trai không biết cố gắng kia của ông ta. Vậy nên bèn nói: “Được rồi, ỏng cụ, nào! Cạn ly rượu này!”
“Được! Cạn!” Chu Kiến Sinh không làm ra vẻ chút nào, nâng ly rượu lẽn rồi uống cạn.
Ngay lúc này có tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi!” Trần Việt Trạch nói.
Người đấy cửa đi vào là một người có dáng vẻ như là đàn em trong bang, đi đến bên cạnh Trần Việt Trạch, liếc nhìn Chu Kiến Sinh một cái, sau đó ghé vào bên tai Trần Việt Trạch muốn báo cáo tình hình.
“ở đây không có người ngoài, có chuyện gì cứ nói.” Trần Việt Trạch không kiên nhẩn nói.
“Chuyện này…”
“Nói!” Trần Việt Trạch nói.
“Chúng tỏi nhận được tin tức, tối hôm qua con trai của ông cụ Chu chết ở Cao Hùng, trong giới đồn là do đàn em của Tiêu
Thiên Long làm.” Người trông như đàn em nói.
Nghe xong báo cáo của đàn em, ánh mắt của Trân Việt Trạch thay đối mấy lần, trong lòng âm thầm lắc đầu, thở dài giang hồ lại sắp có một trận bão táp lớn ập đến rồi. Nhưng sắc mặt của Trân Việt Trạch vẩn không đổi, vẻ mặt nghiêm túc nhìn sang Chu Kiến Sinh. Chu Kiến Sinh không xảy ra cảnh tượng kích động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-lao-chi-vuong/974431/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.