“Phượng Nhi, Phiêu Tuyết, hai người nhanh đi qua xem xem có chuyện gì xảy ra!” Tiêu Chấn Long ra lệnh.
Dường như cô bé mơ hồ cảm thấy bầu không khí trở nên căng thẳng nên tự động tựa vào bên cạnh Tiêu Chấn Long.
Không đợi Hỏa Phượng và mấy người khác đi tới chỗ đó thì họ đã thấy theo một giường bệnh được đấy ra từ trong phòng thử máu, có một người hiến máu đang nằm trên giường bệnh đó, chính là người đàn ông tầm hơn năm mươi tuổi, lớn tuổi nhất trong năm người trung niên kia. Chỉ thấy có mấy bác sĩ và y tá đang đứng cạnh giường bệnh, dùng sức đấy giường bệnh về phía của Tiêu Chấn Long, chú Lục cũng ở trong đó. Lúc đi qua Tiêu Chấn Long, chú Lục dặn dò các bác sĩ vài câu, sau đó các bác sĩ và y tá tiếp tục đấy giường đi nhanh về phía trước.
“Chú Lục, đã xảy ra chuyện gì vậy?” Tiêu Chấn Long nói.
Chú Lục tháo khẩu trang xuống, nói: “Người này vừa hiến một nửa lượng máu, ai ngờ đột nhiên lại bị tắc nghẽn cơ tim, bây giờ đã ngất đi rồi. Tôi đoán có lẽ ông ấy nhiều tuổi rồi, mất sức nhiều nên mới ngất đi.” Nói xong, chú Lục thở dài một hơi.
“Vậy nên làm gì bây giờ?” Tiêu Chấn Long khấn trương nói.
Chú Lục nói tiếp: “Tuy rằng vừa nãy người kia hiến một nửa lượng máu, thế nhưng ông ta cũng sử dụng luôn số máu đó rồi. Nếu trong tình huống bình thường thì lượng máu vẫn đủ dùng, nhưng bởi vì mấy ngày nay kiếm tra thân thế lão Băng, bệnh của ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-lao-chi-vuong/974428/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.