Những lời này đã được kiếm chứng sâu sắc ở trên người những thiết vệ, mỗi một thiết vệ đều trỏng như mãnh hố xuống núi, vung vấy dao găm thỉnh thoảng vạch nên những đường cong hoàn mỹ, sau đó lại đâm vào ngực kẻ thù. Máu thỉnh thoảng văng tung tóe lên người những vệ binh sát, trông giống như một trận chiến đẫm máu vậy. Đây là điểm khác biệt lớn nhất giữa dao găm và những vũ khí khác, Sự tanh máu của nó còn hấp dần hơn những vũ khí khác gấp mười, gấp hàng trăm lằn, thế nhưng có thể kích thích mặt tối của bản thản con người lên mức cao nhất. Nhất là lúc dao găm đi thật nhanh vào lồng ngực của kẻ thù, phát ra tiếng vì, sau đó một luồng máu tươi nóng hối chảy ra nhuộm đỏ bàn tay phải đang cầm lấy con dao găm, đôi mắt kẻ thù dần trở nên u ám, sau đó té xuống đất.
Cảm giác sung sướng như thế khiến người khác không thấy uế oải, đủ để chống đỡ mỗi người đi đến thẳng lợi.
Anh em Long Hố đường cũng không hề yếu thế, mặc dù không kiêu dũng như Thiết Vệ môn, nhưng ai cũng hừng hực tinh thần chiến đấu. Dưới tình huống địch nhiều ta ít như ở nơi này, trong thời khắc sinh tử như thế, có thể cầm được dao găm chính là một người đàn ỏng thực thụ. Tia sáng lạnh vần khồng ngừng trên sân thượng, tiếng kêu thảm thiết thỉnh thoảng truyền tới từ đám người trong chỗ sâu. Ngoại trừ chủ lực là quân Cờ Đen ra, có thế nói sức chiến đấu của mấy anh em Cờ Đen chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-lao-chi-vuong/974402/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.