Thỉnh thoảng sóng biến cuồn cuộn nổi lẽn vỗ vào bờ biến tĩnh lặng, gió biến ảm u cuốn theo những con sóng cuồn cuộn trong biến bán tung tóe lên bầu trời tạo thành màn sương mù, lại rơi xuống mặt biến. Sóng vỗ mãnh liệt trên mặt biến, nhưng người đứng trên vách núi bên bờ biến lại không có bị tác động bởi sự ồn ào của lực lượng thiên nhiên này chút nào, một mình đứng im không nhúc nhích.
Bóng dáng trong gió giống như một đốm lửa nhỏ trong bầu trời đêm này, u oán nhưng không thế chạm tới được. Phong thái duyên dáng, mái tóc tung bay, vóc dáng quyến rũ mà nghiêm nghị kết hợp cùng với sóng to gió lớn dưới vách núi tạo thành một bức tranh khác biệt, giống như tranh trừu tượng của Van Gogh, tràn ngập hơi thở thần bí.
Một người trước nay không hòa mình với mọi người như Hỏa Phượng, tạm biệt các anh em mà một mình đến bờ biến yên tĩnh của Đài Nam này. Cô ấy đứng yên nhìn về phương xa, đỏi mắt u sầu tựa như muốn xuyên qua màn đêm vô tận này mà đến bên kia đại dương.
“Đi ra đi, đã đi theo tôi lâu như vậy rồi thì cũng nên đi ra hít thớ không khí” Hỏa Phượng nói.
Gió lốc trong màn đêm lay động phát ra tiếng rít gào chói tai, nhưng đây không phải đang trả lời cho câu hỏi của Hỏa Phương, mà lời này của Hỏa Phương là đang nói với người đang ấn trốn trong góc tối cách đó không xa.
Một lát sau, tiếng giày da giầm lên đá ngầm ven biến đang từ xa đến gần.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-lao-chi-vuong/974395/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.