Cao Liên Khanh nhẹ nhàng đóng cửa văn phòng, khóe miệng lộ ra một nụ cười nhạc khó thấy, bàn tay phải nắm chặn chốt cửa càng nối gân xanh…
Cao Liên Khanh quay lại văn phòng của mình, tên đàn em kia còn đứng im ở đó. Nhìn đàn em nơm nớp lo sợ, dường như Cao Liên Khanh lại tìm lại được sự hư vinh bấy lâu nay, trên mặt dần dần có vẻ tươi cười.
“Cậu đi thông báo cho Thanh báng, lập tức khôi phục chuyện làm ăn với các nơi ở Đồng Nam Á.” Cao Liên Khanh ra lệnh.
“Đại ca, vậy chúng ta còn tìm người hay không?”
“Tìm, tất nhiên là phải tìm. Cho dù lật úp Thượng Hải cũng phải tìm ra bọn họ. Nhưng mà không thế khua chiêng gióng trống giống như vậy nữa, phải âm thầm tiến hành trong bóng tối.” Cao Liên Khanh hơi trầm tư một chút: “Báo với các bang hội khác, bảo bọn họ lưu ý đến tất cả những nhân vật khả nghi xuất hiện trên địa bàn của mình, nói bọn họ có tình huống gì thì lập tức báo cáo với chúng ta. Cậu đi xuống trước đi.”
“Vâng thưa đại ca!”
Đàn em lặng lẽ ra khỏi văn phòng, đóng cửa phòng lại.
Cao Liên Khanh chắp tay sau lưng, đứng trước cửa sổ thủy tinh, nhìn tòa nhà chọc trời ngoài cửa số. Anh ta có cảm giác ngực mình tựa như bị một tảng đá lớn đè ép, làm anh ta thở không nối. Đột nhiên Cao Liên Khanh giống như đã hạ quyết tâm gì rất lớn, đi đến trước bàn làm việc, cầm điện thoại di động lên: “Lập tức triệu tập tất cả đường chủ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-lao-chi-vuong/974308/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.