Thản thế đau đớn dữ dội khiến Tiêu Chấn Long ung dung tỉnh lại, làm sao tôi còn chưa chết, trong lòng Tiêu Chấn Long cười khố nói, hiện tại cái chết đối với Tiêu Chấn Long mà nói có thế là giải thoát lớn nhất.
Hầu như liên tục hai ngày nay Tiêu Chấn Long đều rơi vào trạng thái điên cuồng, khiến thân thế Tiêu Chấn Long nhận thử thách to lớn, quần áo trên người đã bị Tiêu Chấn Long xé toang, trên gương mặt thanh tú càng gầy gò. Hôm nay anh ở trần, tay và chân đều là vết thương chồng chất, xung quanh vách tường cũng nhuộm đầy vết máu lúc Tiêu Chấn Long điên cuồng lưu lại, tỏa ra mùi máu tanh mơ hồ.
Ăn xong thức ăn quản ngục đưa tới, Tiêu Chấn Long cảm giác tinh thần tốt hơn, thần trí cũng không thế khống chế giống hai ngày trước, thậm chí trạng thái hơi phấn khởi.
Tiêu Chấn Long không biết tội phạm chịu tới ngày thứ năm trong phòng tối Thành Bắc, vào lúc này đều sẽ có cảm giác này. Có lẽ là hồi dương trong miệng các cụ ông thường nói, hiện tại Tiêu Chấn Long đang ở trạng thái này.
Hần là Tiêu Chấn Long cảm thấy may mắn, có thế kiên trì đến ngày thứ năm ở phòng tối Thành Bắc, anh là người thứ tư, dù cho việc hiện tại ba người kia không có ở đây. Nhưng nếu như anh có thế sống ra khỏi phòng tối Thành Bắc, như vậy anh sẽ là người đầu tiên của nhà giam Thành Bắc.
Tiêu Chấn Long dựa lưng vào vách tường phòng tối, cảm giác lạnh như băng truyền khắp toàn thân làm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-lao-chi-vuong/974268/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.