Chu Nguyệt Thâm không ngốc, sau khi nghe lời giải thích tỉ mỉ của Lâm Trí, anh phát hiện có người muốn cạy góc tường nhà mình giữa ban ngày ban mặt. Vậy nên, việc đầu tiên ngài luật sư lòng dạ hẹp hòi của chúng ta làm là vui vẻ cầm tiền lương chồng mình nộp lên, sau đó lại âm thầm mài răng cả đêm, cảm thấy mình không thể ngồi yên chờ chết.
Sáng hôm sau, Lâm Trí ngồi phía đối diện ngoan ngoãn cầm chén cháo, gương mặt bình tĩnh, nhưng thật ra trong lòng đang run chân đắc ý vì mình quá thông minh.
Đây là lần đầu tiên hắn chủ động xử lý các mối quan hệ cá nhân, hơn nữa còn đạt được thành tựu lớn.
Lúc trước hắn thường xuyên cảm thấy bản thân tẻ nhạt, sợ sau này Chu Nguyệt Thâm cũng sẽ giống những người khác, kính trọng nhưng lại xa cách hắn. Giờ thì sao, hắn đã bỏ vốn vào rồi! Đương nhiên trừ tiền tài ra thì vẫn cần lao động gán nợ.
Cho nên thầy Lâm vui vẻ lúc lắc, bắt đầu thực hiện lời hứa kể từ khi ngồi vào bàn.
“Cháo hôm nay ngon lắm.”
“Lúc trước cũng ngon lắm.”
“Cháo kê ở nhà ăn không được sánh dẻo, chắc là tỉ lệ nước và gạo không đúng, lâu lắm rồi anh không ăn.”
“Cái chén này cũng đẹp.”
“Nhưng mà nặng quá, chắc gần 100gram.”
“Áo lông lúc trước anh mặc cứ đâm vào cổ, cái em mới mua cho anh rất mềm.”
Sáu câu nói, nếu tính toán thì ít nhất là có ba câu dặn dò của Chu Nguyệt Thâm trước khi ra cửa.
Chu Nguyệt Thâm đang xay hạt cà phê,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-khoa-hoc-va-luat-su-la-tuyet-phoi/942117/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.