Một thanh kiếm gỗ đào đâm thẳng về phía trước, chắn ngay giữa Hạ Quân và Trương Hách. Trong phút chốc, tất cả mọi người đều khựng lại. 
“Ngươi suýt thì giết hắn rồi!” Tiểu hồ ly sợ hãi kêu lên, bất khả tư nghị nhìn Diêu Ngân Tử. 
Diêu Ngân Tử nhàn nhạt thu kiếm về, “Nếu bần đạo không ra tay, chỉ sợ hắn sẽ chết thật.” Dứt lời, y nhìn về phía Trương Hách. 
Bàn tay cầm roi của Trương Hách khẽ giật. Da dẻ trên mu bàn tay ấy căng chặt, như thể trong giây tiếp theo sẽ lập tức tấn công. 
Trương Hách nhếch miệng cười khiêu khích: “Nói như thế có nghĩa là ngươi đang giúp hắn?” 
Diêu Ngân Tử liếc mắt nhìn Hạ Quân đang không có cách nào nhúc nhích, hỏi Trương Hách: “Vậy ngươi đang nghi ngờ cái gì?” 
Ngay khi Diêu Ngân Tử vừa mới dứt lời, Hạ Quân đột nhiên mở ra xiềng xích của linh lực, hai mắt đỏ rực, lùi về phía sau mấy bước, tách khỏi hai người kia. 
“Giết hắn… Giết hắn… Giết hắn…” Trong đầu gã vang lên một giọng nói, “Mau giết hắn đi… Giết hắn…” Hạ Quân cầm con dao trên người, từ từ đưa tay lên như một con quỷ. 
Ánh mắt Trương Hách chậm rãi trầm xuống, tản ra khí tức nguy hiểm mà nhìn chằm chằm vào tay Hạ Quân. Diêu Ngân Tử cũng không không làm gì khác, mà tiểu hồ ly thì đầy nghi ngờ nhìn ba người này. 
Thân thể Hạ Quân đột nhiên co quắp, gân xanh trên trán nổi lên, tay chân luống cuống. Gã như đang muốn chống lại gì đó, nhấc chân cứng ngắc bước đến bên cạnh Trương Hách. 
Mà khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-hoe-quy-co-mot-anh-chong-doc-ac/1077776/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.