🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Mấy ngày nay theo dõi cũng không có gì đáng ngại nữa rồi. Cậu ở lại điều dưỡng mấy ngày là có thể xuất viện.” Bác sĩ nói.

Hạ Quân cúi đầu nhìn vết thương đã được băng bó cẩn thận của mình, sau đó nói với Đại Hắc, “Đi làm thủ tục xuất viện đi.”

Hạ Quân vừa ra viện đã bắt đầu gấp rút lên đường.

Lúc Hạ Quân ngồi trong xe chỉ thấy cả người vô lực. Đám súc sinh này, không thấy ông đây mới xuất viện sao? Vội như chó đuổi thế làm cái gì? Đại ca bỗng thấy có một nỗi buồn không tên, vừa mới thấy thê lương đã thấy buồn đái, bảo Đại Hắc dừng xe, đến khu rừng nhỏ bên cạnh giải tỏa.

Vừa xuống xe nhìn thấy mặt thằng nhãi Trương Thừa kìa, Hạ Quân vội lùi về sau, lạnh lùng nhìn hắn vài giây mới vội vội vàng vàng chạy vào trong rừng.

Thấy Hạ Quân xuống xe, Đại Hắc cũng đi theo, để lại ba người Trương Hách, Diêu Ngân Tử và Trương Thừa trong xe.

“Khoảng chừng hai ngày nữa là có thể về thôn.” Diêu Ngân Tử ôm kiếm gỗ đào tựa lưng vào ghế ngồi. Trương Thừa híp mắt, im lặng không lên tiếng.

Diêu Ngân Tử quay đầu đi, vươn ngón tay chọc lên mặt cậu ta một cái: “Tỉnh thì đừng giả chết. Bần đạo có việc hỏi ngươi.”

Trương Thừa nhíu nhíu mày mở mắt ra, âm thanh khàn khàn nói: “Cởi trói cho tao đi thì biết gì tao nhất định sẽ nói hết.”

Diêu Ngân Tử vừa nghe thấy cậu ta nói vậy bèn cởi dây thừng ra cho cậu ta, rồi lạnh lùng ấn thanh kiếm gỗ đào vào

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-hoe-quy-co-mot-anh-chong-doc-ac/1077730/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.