Mới sáng sớm Hạ đại ca đã quỳ rạp trên sàn dựa vào giường kêu than. Đây chính là hậu quả của việc thiếu ngủ, cùng việc đập đầu vào cạnh giường ngày hôm qua.
Lần này Hạ đại ca đã hoàn toàn tỉnh táo, hai mắt đỏ ngầu nhìn Trương Hách đang ngủ say trên giường.
“Ầm ầm ầm!” Bên ngoài có tiếng gõ cửa dồn dập. “Đại ca! Đại ca! Đại ca anh đang ở đâu?”
Hạ lão đại nhanh chóng đứng dậy thu dọn đồ đạc, không ngờ rằng mấy thằng đệ của mình tác phong lại nhanh nhẹn như thế, buổi tối qua mới gọi điện vậy mà sáng sớm hôm nay đã chạy tới rồi.
Đống chăn trên giường cử động nhẹ, Hạ đại ca nhanh chóng thu dọn đống bừa bộn. Sau đó gã bình tĩnh chạy ra mở cửa. Hạ đại ca của chúng ta chẳng giỏi giang gì, chỉ có cái sĩ diện thôi.
Đứng ngoài cửa là ba đại lão gia, đều mặc áo ba lỗ, đặt biệt có một người cao gầy, đeo trên cổ một sợi dây chuyền vàng to. Hạ đại ca hơi nhướng mày, tát một phát vào mặt tên đó, “Cái đm bố đã nói với mày bao nhiêu lần rồi? Không được ăn mặc giống bố mày, lời tao nói chỉ là gió thoảng qua tai mày thôi à?”
Cường Tử nhăn mặt, mẹ nó có biết bao nhiêu thằng cũng mặc như thế, ngài có quản hết được à?
Nhìn Cường Tử cúi đầu khom lưng cởi dây chuyền vàng xuống, Hạ Quân lạnh mặt, khôi phục dáng vẻ lão đại ngày thường, “Vào đi.”
Mấy người Cường Tử vào phòng. Vừa nhìn thấy Trương Hách đang ngồi ở đầu giường, Cường Tử liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-hoe-quy-co-mot-anh-chong-doc-ac/1077727/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.