Hạ lão đại ngồi trên băng ghế cùng Trương đại gia giương mắt nhìn nhau.
“Mày có gan thì thả tao ra ngoài.”
“Có bản lĩnh thì đi thử cho Gia xem.”
Hạ Quân trầm mặc. Trong tình huống này mà gã đang ở hắc đạo, nếu có kẻ nào dám nói như thế với gã, thì kẻ đó không biết đã bị gã bắn chết bao nhiêu lần rồi.
Trương Hách híp mắt lại, chống tay dưới cằm, một tay khác như có như không bóp bóp cơ tay của gã. Hạ lão đại đen cả mặt, giận mà không dám nói gì. Gã thử chửi một câu xem, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho gã.
Nhưng mà cái thằng ranh này kiên quyết giam ông đây ở đây là có ý đồ gì? Sau khi suy nghĩ như vậy, Hạ lão đại càng cảm thấy bên trong chắc chắn có âm mưu. Các bạn muốn hỏi đại ca từ đâu mà nhìn ra âm mưu ư? Đại ca liền nói cho các bạn biết, là từ người thằng ranh này chứ đâu, Hạ lão đại có thể nhìn thấy sự không sạch sẽ cũng chẳng thuần khiết gì·trong ánh mắt của thằng cháu này!
“Đây rốt cuộc là cái nơi nào?” Hạ lão đại nghiêm nghị hỏi, đùa giỡn ngang ngược là phương pháp vô dụng, dụ dỗ mới là phương án đúng đắn, gã quyết định thay đổi chính sách. Lấy khí thế của một đại ca xã hội đen để đàm phán cùng người, không chắc có thể thành công.
Ngón tay Trương Hách nhìn có vẻ mềm mại nhưng lại ác bá siết chặt lấy Hạ Quân, nụ cười trên mặt hắn thực nhẹ nhàng: “Ngươi nói xem?”
“Tao nói? Tao thì nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-hoe-quy-co-mot-anh-chong-doc-ac/1077719/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.